Hình Tượng Không Thể Sụp Đổ

Chương 305

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nhưng trong cốt truyện gốc, Cố Yến không biết chuyện này, cho nên Cố Kiểu Nguyệt cũng không dùng số tiền đó để sửa nhà, mà lại đầu tư cho Lý Triều Văn đang khốn cùng và Võ Tử Khâm đang thiếu tiền.

Đối với Lý Triều Văn mà nói, sự giúp đỡ của Cố Kiểu Nguyệt có thể nói là giải quyết được cơn khát trước mắt, giúp hắn có thể chuyên tâm ôn bài cho kỳ thi Hội tiếp theo, không cần vì sinh kế mà bôn ba lãng phí thời gian.

Thế nhưng đối với Võ Tử Khâm mà nói, chút tiền bạc đó của Cố Kiểu Nguyệt chẳng qua chỉ là muối bỏ biển. Nhưng dù là vậy, hắn vẫn cảm kích sự giúp đỡ của Cố Kiểu Nguyệt. Sau này khi biết đây là tiền sửa nhà của Cố Kiểu Nguyệt, lại nhìn thấy Cố Kiểu Nguyệt vì vậy mà chỉ có thể ở lại phủ Triệu chịu sự bắt nạt của Cố Yến và Triệu Xu, hắn càng thêm ghi nhớ tình cảm của Cố Kiểu Nguyệt trong lòng.

Sở Ngôn không để Ngọc Thoa ở lại chỗ mình lâu. Sau khi Ngọc Thoa rời đi, Sở Ngôn đối chiếu sự phát triển của cốt truyện hiện tại với cốt truyện gốc, rồi thở dài.

Võ Tử Khâm thì còn đỡ, hắn thiếu tiền là vì Hổ Khiếu quân gặp phải một số khó khăn. Hiện tại xem ra, chuyện này vẫn sẽ xảy ra, chỉ là phải đợi đến năm sau, nàng để Tam Hỉ giả làm Cố Kiểu Nguyệt đi giúp đỡ là được. Vấn đề là Lý Triều Văn, hắn hiện giờ là người của doanh trại cấm quân, lại có công hộ giá ở chùa Vô Tư, chắc chắn sẽ không thiếu tiền nữa.

Chuyện này phải tính toán kỹ lưỡng mới được.

Sở Ngôn một lòng hai việc, vừa làm bài tập, vừa nghĩ đối sách.

Đến tối, Sở Ngôn giả vờ đi ngủ, thực chất lại lén rời khỏi phòng, đi ám sát Cố Kiểu Nguyệt.

Thiên Mệnh Chi Tử được trời chiếu cố, vì vậy cũng không dễ giết. Ở thế giới trước, Lâm Cô cũng đã tốn không ít công sức mới g.i.ế.c được Tần Qua, cho nên Sở Ngôn đã chuẩn bị sẵn tâm lý – dù không g.i.ế.c được người, cũng phải trọng thương nàng ta, như vậy là có thể ở lại trạm dịch thêm mấy ngày, lại tìm cơ hội ra tay.

Khác với Sở Ngôn, trong phòng Cố Kiểu Nguyệt có người canh đêm.

Xét thấy Tam Hỉ khi đối mặt với những nha hoàn quen thuộc của Cố Kiểu Nguyệt sẽ bị lộ, cho nên Sở Ngôn cũng không hề nương tay, trực tiếp g.i.ế.c luôn cả nha hoàn canh đêm bên cạnh Cố Kiểu Nguyệt.

Sau đó, nàng nhẹ nhàng đặt t.h.i t.h.ể của nha hoàn xuống đất, duỗi tay đi từ từ vén rèm giường lên.

Ai ngờ Cố Kiểu Nguyệt vốn nên ngủ say lại tỉnh giấc, còn ngay lúc Sở Ngôn vén rèm giường, đã cầm hộp phấn thơm bên giường ném về phía Sở Ngôn.

Sở Ngôn dùng trường đao gạt đi hộp phấn thơm đang bay tới, kết quả nắp hộp giữa không trung bung ra, bột phấn màu trắng vương vãi khắp người Sở Ngôn, còn làm cay mắt nàng.

Cố Kiểu Nguyệt nhân cơ hội bò xuống giường định chạy, còn định lớn tiếng kêu cứu, nhưng chữ đầu tiên còn chưa kịp hô lên, đã bị Sở Ngôn theo tiếng bước chân một đao đ.â.m xuyên qua yết hầu.

“Hộc, hộc…” Cố Kiểu Nguyệt không thể lên tiếng được nữa, phun ra từng ngụm máu, giơ hai tay lên bên gáy, mười ngón run rẩy.

Sở Ngôn cẩn thận vô cùng, chuẩn bị bổ thêm một đao nữa.

Nàng rút đao ra, m.á.u tươi phun trào không ngừng, Cố Kiểu Nguyệt cũng nặng nề ngã xuống đất.

Thế nhưng ngay lúc Cố Kiểu Nguyệt ngã xuống, cửa phòng đột nhiên truyền đến giọng của Cố Tích: “Tỷ tỷ?”

Vừa dứt lời, Cố Tích liền đẩy cửa phòng ra.

Sở Ngôn, người đã trèo qua cửa sổ vào lúc trước, giật mình – cửa sao lại không chốt từ bên trong?

Ngay sau đó, nàng nhanh chóng nhảy lên xà nhà. Vì bị phấn thơm làm cay mắt, nàng không thể nhìn thấy tình hình bên dưới, tự nhiên cũng bỏ lỡ cảnh Cố Tích đứng trước cửa phòng hé mở, mắt lạnh nhìn Cố Kiểu Nguyệt còn chưa c.h.ế.t hẳn trên sàn nhà đang giãy giụa cầu cứu.

Máu tươi lan ra trên sàn nhà lạnh lẽo, Cố Kiểu Nguyệt toàn thân run rẩy không ngừng. Nàng gian nan một tay che lại vết thương trên cổ, một tay hướng về phía Cố Tích ngoài cửa vươn ra, nước mắt không ngừng chảy xuống gò má, đôi mắt mở to tràn ngập khát vọng sống.

Nàng tuy tự cho mình là thông minh, nhưng cũng từng nghĩ đến cảnh tượng mình sẽ ra sao nếu thua cuộc – có lẽ là những hành động trước đây bị cha mình, Cố Thượng Văn, phát hiện, khiến Cố Thượng Văn ghét bỏ nàng, giống như đối với Lâm di nương, đưa nàng đến trang viên. Hoặc là đến tuổi xuất giá, bị mẹ cả Cố phu nhân chọn cho một mối hôn sự không tốt, từ đó lỡ dở cả đời.

Hình Tượng Không Thể Sụp Đổ

Chương 305