Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 128: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

“Thì là cô nữ sinh cùng lớp với cậu ta đấy, lâu lâu lại viết thư tình cho cậu ta, còn trèo tường đi mua quýt, theo đuổi khá là nghiêm túc, ngẫm lại thật đúng là chưa có nữ sinh nào theo đuổi tôi như vậy, gương mặt kia của Tống Phục Hành thu hút cũng không phải là ít đâu.” Lý Thiệp nói rồi lại cảm khái, “Chính mình lại vừa ý cô gái nhỏ luôn đi sau theo đuổi mình như vậy, quả thật không thể diễn tả được, có lẽ là ngọt như ăn mật…”

Hoắc Ngập đứng lên, đi về phía ký túc xá.

Lý Thiệp đánh bóng rổ đuổi theo, “Đi chỗ nào đấy, không chơi bóng rổ thật à?”

“Lấy thuốc.”

Lý Thiệp đập đập bóng rổ, rốt cuộc cũng ý thức được vấn đề, “Có phải cậu có đối tượng yêu thích hay không, ai đấy? Hoa khôi lớp 10 kia à, yêu nhau không thuận lợi?”

Hoắc Ngập quay đầu nhìn cậu ta một cái, “Vu Huy Dương đang yêu đương?”

“Vu Huy Dương?” Lý Thiệp dừng một chút, bị hỏi mà không hiểu ra sao, không rõ sao anh lại đi hỏi cái người quăng tám sào cũng không tới để làm gì, “ Tôi cũng không chú ý lắm, người này mỗi ngày đều chỉ làm bài tập, cũng không thấy qua lại với ai. Nhưng hình như cậu ta lại có quan hệ rất tốt với Kẹo Sữa, mỗi ngày đều cùng nhau làm bài tập, tiết tự học buổi tối thảo luận bài tập gì đó, hơn nữa Kẹo Sữa cũng không hay tiếp xúc với nam sinh khác, nên có quan hệ rất tốt với cậu ta, có thể là đang yêu đương đi, học sinh tốt như bọn họ yêu đương đều như vậy, cùng nhau học tập làm đề là lạc thú…”

Lý Thiệp nói xong dừng một chút, nhìn về phía vẻ mặt nhàn nhạt của Hoắc Ngập, có chút không hiểu, “Không phải là cậu vẫn còn nhớ thương Kẹo Sữa đấy chứ, hiện tại cũng đã lớp 11, người ta nếu thực sự có bạn trai, chắc cũng là chân ái, cậu đừng có mà xằng bậy, nhỡ đâu chen chân vào không tốt, làm người ta thi trượt đại học thì làm sao bây giờ?”

“Cậu cảm thấy tôi sẽ đểu như vậy à?” Hoắc Ngập nhàn nhạt nói một câu, xoay người bỏ đi.

Lý Thiệp nhìn anh đi xa, cũng nhiều ít hiểu biết, tên khốn khϊếp này tuy rằng có chút hỗn, nhưng nếu người ta đã có bạn trai thì chắc chắn sẽ không còn hứng thú, không muốn thì tới đạp đổ, dù sao cũng có nhiều lựa chọn, nếu không sao có thể từ lớp 10 đến 11 cũng chưa có động tĩnh?

Hoắc Ngập về phòng ngủ lấy thuốc lá, châm xong mấy điếu thì cũng đã nghĩ kỹ.

Anh vốn dĩ cũng không phải là người có chấp niệm sâu, nữ sinh thích đồ ngọt rất nhiều, cô cũng không phải là người duy nhất mềm dẻo miệng ngọt, người ta không muốn cũng không có khả năng quấn lấy không buông, cũng không phải là cô thì không thể.

Hoắc Ngập kẹp điếu thuốc im lặng một lát, sau một lúc lâu, cụp mắt tùy tay diệt điếu thuốc, thay đồng phục mới tới phòng học.

Vừa đến cửa đã có bạn học đi tới, chỉ về phía trước cửa, “Lớp trưởng, bên ngoài có người tìm cậu.”

Hoắc Ngập nhìn ra bên ngoài, Vu Huy Dương đang đứng bên ngoài hành lang, hiển nhiên đã đợi được một lúc, thấy anh nhìn mình, một bộ trận địa sẵn sàng đón địch.

Hoắc Ngập nhìn lướt qua, vẻ mặt có chút nhàn tản, anh đi tới, “Tìm tôi?”

Vu Huy Dương thấy anh đến gần, thân cao cùng khí thế hoàn toàn đè ép cậu ta một đầu, cậu ta hơi đứng thẳng lưng, “Lâm Kiều làm mất thứ gì của cậu, tôi bồi thường giúp cậu ấy, cậu không cần nhằm vào cậu ấy, tôi có thể bồi thường gấp mười lần.”

Hoắc Ngập nhìn cậu ta một lúc lâu, cười khinh miệt, biểu tình hờ hững hỏi một câu, “Cậu cảm thấy tôi thiếu tiền à?”

Vu Huy Dương bị nghẹn một chút, cậu ta vẫn là lần đầu tiên thấy Hoắc Ngập diễn ra dáng vẻ con nhà giàu như vậy, kiêu ngạo mà làm cậu ta không còn tự tin.

Hoắc Ngập liếc mắt đánh giá cậu ta một cái, đôi mắt hơi cụp, “Cô ấy bảo cậu tới đây?”

Vu Huy Dương tạm dừng một chút, lập tức cứng rắn lên, “ Đúng vậy, tôi là bạn trai của cậu ấy, cậu về sau không nên đến tìm cậu ấy làm gì, cậu ấy cũng hy vọng cùng cậu bảo trì khoảng cách, tính cách của cậu ấy thích yên tĩnh, cũng không giỏi xử lý những việc này, cậu có chuyện gì cứ trực tiếp tìm tôi là được.”

“A.” Hoắc Ngập cười lạnh ra tiếng, cũng không biết nghe xong câu kia, vẻ mặt càng nhạt đến nguội lạnh, “Cậu biết cô ấy cầm thứ gì của tôi à, mà lại tới thay cô ấy làm chủ?”

Vu Huy Dương nói không nên lời, cậu ta chỉ biết là quà bạn gái Hoắc Ngập đưa.

Hoắc Ngập thấy cậu ta không nói lời nào, hơi tới gần, nhẹ giọng nói một câu, “Cô ấy cầm dây lưng của tôi, cậu cảm thấy tình huống như thế nào thì mới có thể cầm lấy dây lưng của tôi?”

Đôi mắt Vu Huy Dương trợn to, nhìn anh nói không nên lời, “Cậu… Cậu có ý gì?”

Hoắc Ngập cười rộ lên, trong mắt lại không có bao nhiêu ý cười, “Tự cậu đi hỏi cô ấy đi, cậu không phải là bạn trai của cô ấy à, sao lại không hỏi rõ ràng đã tới tìm tôi rồi?”

Vu Huy Dương hô hấp dồn dập, hoàn toàn không tin, cậu ta xoay người bước nhanh chạy xuống lầu, nghiễm nhiên là bộ dáng muốn đi hỏi cho ra nhẽ.

Hoắc Ngập nhìn cậu ta rời đi, trên mặt không có biểu cảm gì, vào phòng học, tùy tay nâng một chồng sách thật dày ném lên mặt bàn.

“Phanh” một tiếng, một chồng sách nện lên trên bàn, còn có mấy quyển rơi xuống đất, làm bạn học ở phía trước sợ tới mức nhảy dựng, đến việc ra hỗ trợ nhặt cũng không dám.

Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 128: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!