Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 160: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Lâm Kiều còn không phải là ví dụ tốt nhất sao?

Hoắc Ngập nghe được lời này cười khẽ một tiếng, lời nói trào phúng, “Có thể chứ, vậy yêu đi.”

“Thật vậy chăng?” Triệu Ánh Kỳ dường như không dám tin vào lời mình nghe thấy, cô ta hưng phấn mà nhảy lên, nghĩ đến lúc Hoắc Ngập yêu đương, lại quản lý Lâm Kiều rất nghiêm, nhanh chóng tự giác nói: “Vậy bây giờ em sẽ đi chia tay với bạn trai, về sau tuyệt đối sẽ không qua lại với anh ta nữa!” Cô ta nói xong, xoay người chạy vào bên trong.

“Không cần.” Hoắc Ngập cười châm chọc, “Chia tay hay không cũng không có liên quan gì, tùy tiện yêu đương mà thôi, nói không chừng ngày nào đó sẽ chia tay.”

Bước chân Triệu Ánh Kỳ hơi dừng, quay đầu nhìn về phía anh, vẻ mặt anh nhàn nhạt, căn bản chẳng sao cả, làm cô ta hoài nghi hôm nay tùy tiện người nào muốn yêu đương với anh, anh cũng đều sẽ đồng ý, căn bản không để bụng đối tượng là ai.

Nhưng chính cô ta lại thích kiểu như vậy, càng hư càng có tính khiêu chiến, lập tức dịu ngoan trả lời: “Vâng, em đã hiểu, đàn anh.”

Ánh nắng đầu hạ xuyên qua lá cây chiếu xuống dưới, Lâm Kiều đang ở lối đi bộ nhỏ trong trường học, học thuộc xong từ đơn tiếng Anh, thu tài liệu học tập, mới chạy lên lầu.

Cô cụp mắt chậm rì rì lên lầu, ngẩng đầu đã thấy Hoắc Ngập đang cùng một nữ sinh cười nói đi về phía bên này.

Chân Lâm Kiều hơi dừng, cũng không biết anh có nhìn thấy mình hay không, thấy tầm mắt anh dừng ở trên người nữ sinh, vội vàng ôm tài liệu, quay đầu tránh dưới lầu.

Phía sau đi lên mấy nữ sinh, thấy cô đột nhiên xoay người xuống lầu, vốn đang có chút khó hiểu, nhìn thấy phía trước Hoắc Ngập đi cùng một nữ sinh khác, nháy mắt đã hiểu rõ.

Chờ hai người đi xa, trong đó có một nữ sinh nhịn không được hỏi, “Hoắc Ngập với Lâm Kiều có phải chia tay rồi hay không?”

“Chia tay lâu rồi, Hoắc Ngập cũng đã có bạn gái mới.”

“Thật sự có bạn gái mới? Là Triệu Ánh Kỳ kia hả?”

“ Đúng vậy, chính là cậu ta, đi chỗ nào cũng nói Hoắc Ngập là bạn trai của mình, khϊếp người, suốt ngày làm nũng các thứ, nói chuyện cũng nũng nịu ghê người.”

“Còn phải nói nữa à, Triệu Ánh Kỳ kia cũng rất có thủ đoạn, bạn trai trước kia của cậu ta đến bây giờ vẫn còn khăng khăng một mực với cậu ta, sau đó Hoắc Ngập lại bị cậu ta bắt về tay, thật sự rất biết tận dụng mọi thứ.”

“Tớ nói rồi đấy, chắc chắn sẽ là kết quả như thế này, Hoắc Ngập có điều kiện như vậy sao có thể thiếu nữ sinh thích, cậu xem người ta hiện tại không có chút ảnh hưởng nào, học tập yêu đương không một thì hai, Lâm Kiều bị ném bỏ dứt khoát, giống như chia tay cũng không buồn thông báo?”

“Lâm Kiều quá đáng thương, lần thi này cậu ấy lại bị lùi mất vài hạng, cũng sắp văng ra khỏi tốp trọng điểm, nếu còn cứ tiếp tục như vậy, tớ cảm thấy cậu ấy rất khó thi vào được đại học top.”

“Tớ thật muốn nói, cậu ấy không nên yêu đương với Hoắc Ngập, rõ ràng biết không có khả năng có kết quả tốt, cần gì phải uổng phí sức lực, hơn nữa nam sinh còn coi nhiều thứ khác quan trọng hơn nữ sinh, càng lún sâu sẽ chỉ là nữ sinh.”

Lâm Kiều dựa vào ven tường cầu thang, cụp mắt không rên một tiếng, chờ người trên lầu chậm rãi đi xa, cô mới một lần nữa lên lầu.

Một tháng kế tiếp, cô càng thêm chăm chỉ, mỗi ngày học đến rạng sáng 2 giờ, buổi sáng 5 giờ đã dậy, thời gian có được thì tâm tư đều đặt vào việc học, không để ý đến chuyện bên ngoài, đến đi đường cũng đều nhẩm từ đơn, nhớ thêm kiến thức, chỉ thiếu việc dán hai chữ khắc khổ lên trên trán.

Kỳ thi tháng sau, thành tích của cô bỗng nhiên bay lên, đứng hàng thứ nhất, dọa đổ mọi người, cái tốc độ tiến bộ này quá kh*ng b*, quả thực không phải là người!

Cái này mặc cho là ai cũng đều nhìn ra Lâm Kiều đã buông xuống, nếu đương sự đã buông bỏ, mọi người tất nhiên cũng không còn hứng thú nghị luận.

Buổi sáng tập hợp, trên đài chủ tịch đang thông báo phê bình.

Trần Tuyên Trùng lại tiếp tục dẫn đầu, ở trong phòng học chống đối giáo viên, cùng vài người đứng song song ở phía trên viết kiểm điểm.

Hoắc Ngập đứng bên cạnh giáo viên, trong hàng học sinh ưu tú lên phát biểu, đồng phục đoan chính chỉnh tề cùng ống quần theo gió bay tán loạn kia của Trần Tuyên Trùng thành hai hình ảnh đối lập.

Nữ sinh xung quanh nhịn không được so sánh, “Tớ phát hiện Hoắc Ngập với Trần Tuyên Trùng đúng là hai phe đối lập cực đoan, một người mỗi ngày đại biểu học sinh ưu tú đi lên phát biểu, một người khác thì tuần nào cũng đi lên viết kiểm điểm.”

“Cậu nói thế lại làm tớ muốn ship cp.”

“Đừng có mẹ nó mà ship, hai người bọn họ không dễ đối phó đâu, lúc trước còn đánh nhau một trận.”

“Nói bọn họ vì sao lại đánh nhau, đến bây giờ tớ vẫn chưa biết nguyên nhân?”

Một nữ sinh bên cạnh hạ giọng, “Có khi nào là bởi vì Lâm Kiều hay không, tớ nghe nói hình như Trần Tuyên Trùng cũng thích Lâm Kiều, hơn nữa còn là do Hoắc Ngập ra tay trước.”

“Không có khả năng, Hoắc Ngập lịch sự dịu dàng như vậy, căn bản không có khả năng ra tay trước, chắc chắn là Trần Tuyên Trùng gây chuyện sinh sự, hiện giờ Hoắc Ngập đã có bạn gái mới, chuyện của hai người họ đã sớm qua, hơn nữa Hoắc Ngập nhìn thử cũng không phải là rất để ý Lâm Kiều.”

Tuy rằng Lâm Kiều đang nghe phát thanh, chỉ là âm thanh của loa cũng không che giấu được tiếng nói chuyện của nhóm nữ sinh bên cạnh.

Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 160: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!