Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 216: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Lâm Kiều có chút không hiểu cô ta, “Hai người chúng ta còn cần phải chào hỏi sao?”

“Vì sao lại không, tốt xấu gì cũng làʍ t̠ìиɦ địch nhiều năm như vậy.” Hứa Niệm nhìn về phía cô, “Ánh mắt đầu tiên tôi nhìn thấy cô đã không thích cô rồi, không nghĩ rằng trực giác của tôi không sai, cô đúng là có vấn đề rất lớn.”

Lâm Kiều đối với lời cô ta nói không có hứng thú, quay đầu đi về phía trước.

“Mẹ cô là kẻ gϊếŧ người, vậy bên trong gien của cô có phải cũng sẽ có một số thứ không ổn hay không?”

Lâm Kiều dừng chân, quay đầu nhìn về phía cô ta.

Hứa Niệm cười, “Cô nói xem Hoắc Ngập có biết hay không, biết mẹ cô là một kẻ biếи ŧɦái hay không, nếu mọi người ở đây đều biết, có khi nào sợ bị dọa sợ không?”

Lông mi Lâm Kiều khẽ run lên, nhìn cô ta không nói gì.

Hứa Niệm cười xoay người, đi đến phía microphone.

“Anh ấy biết, còn biết sớm hơn cô rất nhiều.”

Hứa Niệm xoay người nhìn, hiển nhiên không tin, “Nếu cậu ta đã biết sao còn có thể thích cô!”

“Cô đi nói đi, tôi cũng không quan tâm, dù sao tôi cùng Hoắc Ngập về sau sẽ luôn tốt đẹp, không phiền cô nhớ mong.” Lâm Kiều hơi mỉm cười, xoay người rời đi.

Hứa Niệm thấy cô không để bụng, bộ mặt cũng có chút vặn vẹo, “Cô đúng là không biết xấu hổ còn mạng lớn, chỉnh cô hai lần cũng không xảy ra chuyện!”

Lâm Kiều dừng lại, sau khi báo cảnh sát lâu như vậy cũng không có việc gì, đến khi họp lớp liền có người tới trả thù cô.

Cô khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía cô ta, “Hai người tới trả thù kia, là cô cung cấp tin tức?”

Hứa Niệm còn cười tươi, hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề, “ Đúng vậy, tôi cũng muốn cho các người nếm thử cái gì gọi là đau khổ, dựa vào đâu mà lâu như vậy cho tới nay chỉ có một mình tôi là người khó chịu, muốn khó chịu cũng phải cùng nhau mới đúng, đặc biệt là Hoắc Ngập, tôi thích cậu ta như vậy, cậu ta lại chỉ khinh thường tôi, tôi cũng muốn để cậu ta nếm thử đau khổ bị mất đi!”

Lâm Kiều nghĩ đến vết thương sau đầu của Hoắc Ngập, tim cũng bị cứa đến đau, tiến lên kéo tay cô ta đang chỉ vào mình, đột nhiên quăng ngã qua vai, ném rơi xuống bể bơi, “Cô đúng là nên tỉnh táo một chút!”

Trên tay cô chỉ dùng chút lực, Hứa Niệm căn bản không thắng nổi cô, tay trực tiếp bị vặn trật khớp, cả người trời đất quay cuồng, trực tiếp chìm đầu vào bể bơi.

“Ùm” một tiếng, tiếng vật nặng rơi xuống nước, người bên cạnh ồn ào ồ lên, trợn mắt há hốc mồm nhìn cô gái người ta trực tiếp ném người vào bể bơi, hoàn toàn trợn tròn mắt.Toàn trường lặng ngắt như tờ, chỉ có Hứa Niệm đang ở trong nước giãy giụa.

Vu Huy Dương xông lên, “Lâm Kiều, cậu làm gì vậy, điên rồi hả?” Giọng cậu ta rất lớn, như đang gào thét.

Lâm Kiều vốn dĩ đang nổi nóng, căn bản không còn kiên nhẫn, “Có liên quan đến cậu à?”

Vu Huy Dương không ngờ rằng cô gái ngoan mềm như Lâm Kiều cũng sẽ tức giận, ngẩn ra một lúc, giọng lại lớn hơn nữa, “Bình tĩnh nói chuyện không được sao, cần gì phải động thủ, tốt xấu gì cũng là bạn cùng lớp, cậu có thuật phòng thân, khoe mẽ rồi đi bắt nạt người khác hả!”

Lâm Kiều không có tâm tình đi nói lý với cậu ta, nhìn về phía Hứa Niệm đang chật vật trong nước.

Cánh tay của Hứa Niệm đau đến nỗi không bò dậy nổi.

Trần Tuyên Trùng bước nhanh tới, che ở trước mặt cô, “Cậu thử gào thêm lần nữa xem?”

Trước mắt bao người, mọi người cũng cảm thấy Hứa Niệm đáng thương, sôi nổi tiến đến chuẩn bị đi đỡ người lên.

“Không có giáo dục.” Vu Huy Dương liếc mắt nhìn Trần Tuyên Trùng một cái, ngồi xổm người xuống kéo Hứa Niệm, vừa vươn tay đã bị một người đạp vào chân, trực tiếp chúi cả người vào bể bơi, đột nhiên đ.â.m vào Hứa Niệm đang muốn trèo lên.

Xung quanh ồ lên một trận.

Hoắc Ngập đứng cạnh bể bơi, nhìn Vu Huy Dương đang quẫy ở trong nước, trên mặt tất cả đều là sự khinh thường của kẻ nhà giàu, “Cô ấy muốn thế nào thì như thế, còn cần cậu dạy?”

Lời này vừa ra, hiệu quả đúng là dựng sào thấy bóng, Hoắc gia ai dám chọc, vốn dĩ người muốn đi xuống đỡ Hứa Niệm vội vàng tránh ra, đều làm như không nhìn thấy, tận khả năng rời khỏi tầm mắt của Hoắc Ngập, miễn cho thành cá quẫy trong chậu.

Lý Thiệp từ chỗ xa chạy về phía bên này, thấy một màn như vậy, thôi được, cũng không phải do anh ta, sinh nhật muốn quậy thì quậy đi, dù sao mỗi năm đều có sinh nhật, không sao cả.

Quan Chí thấy Hứa Niệm cũng khϊếp sợ, mới vừa biết được là Hứa Niệm ở sau lưng cung cấp tin tức của Lâm Kiều cho hai tên kia, bên này cũng đã gặp phải.

Hứa Niệm bị Vu Huy Dương đập cho mắt đầy sao, xấu hổ không còn chỗ trốn, thấy Hoắc Ngập còn trợ giúp Lâm Kiều, trong lòng thấy vô cùng không cân bằng, “Cậu có biết cô ta là người như thế nào không, cô ta là con gái của kẻ gϊếŧ người?”

Người bên cạnh vẻ mặt hoảng sợ, Vu Huy Dương từ trong nước đứng lên, nghe được lời này sắc mặt nháy mắt hoảng sợ, nhìn về phía Lâm Kiều, “Cậu đang nói Lâm Kiều?”

“Chính là cô ta, mẹ cô ta phạm tội gϊếŧ người, là kẻ biếи ŧɦái, giống y cô ta là con sói mắt trắng, gϊếŧ c.h.ế.t cha nuôi từng nuôi lớn chính mình!”

“Cô ta còn tự cho là chính nghĩa đi báo cảnh sát □□, căn bản chính là trộm đi bắt trộm, tưởng người khác không biết mẹ cô ta là loại người gì sao!”

Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 216: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!