Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 50: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Hứa Niệm rũ mắt, nước mắt nhanh chóng rơi xuống, vừa thấy chính là bị tức mà khóc.

Người của hội học sinh bị kéo lại, Hứa Niệm là người có trách nhiệm như vậy, sao có thể nói dối, suýt chút nữa đã bị người như Lâm Kiều mê hoặc!

Mọi người sôi nổi tiến lên an ủi Hứa Niệm, một số nói lời công bằng, một số thì châm chọc Lâm Kiều, trường hợp đặc biệt hỗn loạn.

Có việc náo loạn như vậy, hội nghị tất nhiên không thể tiếp tục, mọi người qua loa phân công nhiệm vụ liền tan họp.

Cuộc họp kết thúc, Hứa Niệm một mình sắp xếp lại tài liệu, thấy Hoắc Ngập chuẩn bị rời đi, liền mở miệng gọi anh, "Hoắc Ngập."

Hoắc Ngập dừng bước chân, xoay người nhìn về phía cô ta, "Còn có việc gì sao?"

Hứa Niệm nhìn Hoắc Ngập, nhịn không được nghĩ nhiều một chút, vừa rồi tất cả mọi người đều đến an ủi cô ta, chỉ có Hoắc Ngập không tỏ thái độ, chỉ lẳng lặng nhìn.

Trong lòng Hứa Niệm bất an, chuyện vừa ròi cô ta muốn Hoắc Ngập cho một chút chắc chắn.

Hứa Niệm suy nghĩ tìm câu để nói, mở miệng, "Em cảm thấy việc quyên tiền này chị đã làm sai sao?"

Hoắc Ngập nhìn cô ta, thong thả ung dung lặp lại câu, "Chuyện quyên tiền sao?"

Hứa Niệm thấy anh giống như không tán đồng, có chút nóng nảy, cô ta đứng lên giải thích, "Chị không hề nói câu đó, chị chỉ muốn giúp em ấy, với tình huống trong nhà như vậy, thật sự rất đáng thương, bây giờ ở trường học còn yên ổn, về sau ra xã hội sẽ càng tàn khốc, cho nên chị chỉ muốn giúp đỡ em ấy một chút."

Hoắc Ngập cười, hoàn toàn không có ý muốn quan tâm tới chuyện này, chỉ là trước khi rời khỏi đài chủ tịch nói một câu, "Quyên tiền là chuyện tốt, nhưng ít nhất cũng nên nói qua với đương sự."

Hứa Niệm nhìn anh rời đi, nói không ra lời, một mình đứng yên thật lâu.

Lâm Kiều chạy đến nơi mở họp bày trò với Hứa Niệm rất nhanh bị người của hội học sinh thay nhau truyền ra.

Vưu Tuyên Đồng nói không muốn xóa, Lâm Kiều cũng không có cách nào, bây giờ cô làm gì cũng đều sẽ rơi vào thế bị động, chỉ đành không để ý tới, có một số việc chính là như vậy, đã được chú định là sẽ không có công bằng.

Qua một tuần, việc quyên tiền cũng dần dần phai nhạt đi, dù sao việc học nặng nề, nhưng cũng có lúc rất sinh động, mỗi ngày đều có những việc mới mẻ phát sinh.

Lâm Kiều không còn trở thành trung tâm trong đề tài thảo luận của mọi người, ngày qua ngày trôi qua bình tĩnh, trừ bỏ Trần Tuyên Trùng vẫn luôn luôn khiêu khích.

Bạn học trong lớp lại chậm rãi khôi phục hảo cảm với Lâm Kiều.

Dù gì cô gái này cũng rất ngoan ngoãn, đi học lúc nào cũng nghiêm túc nghe giảng, tan học không hề chạy đi chơi, luôn luôn ngồi ở chỗ mà chăm chỉ làm bài tập, mỗi lần làm bài tập toán mặt mày đều ủ dột, cực kỳ tương phản manh*!

*Manh: Dễ thương

Thời điểm tan học, Lâm Kiều ôm sách cùng Cố Ngữ Chân quay về ký túc xá, chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát rồi đi ăn cơm chiều.

Vào trong phòng, Lục Y Y cùng Đường Văn Toàn đang cầm quần áo thử lung tung.

Cố Ngữ Chân nhìn đống quần áo xếp thành núi trên giường của các cô ấy, "Hai cậu đang làm gì vậy?"

"Đang chọn quần áo, để xem ngày mai nên mặc bộ nào."

Lâm Kiều buông sách trong tay xuống, có chút khó hiểu, "Ngày mai không phải có quy định mặc đồng phục sao?"

"Lúc hợp xướng thì mặc đồng phục, đi ra ngoài chơi chắc chắn phải mặc quần áo thời thượng của mình rồi!" Vẻ mặt Lục Y Y đầy kích động nói, "Sau khi kết thúc hợp xướng thì cũng sắp đến lúc tan học rồi, mấy lớp chúng tớ cùng nhau tạo chút hoạt động, còn có mấy người bên lớp mười một, các cậu có muốn đi thả lỏng một chút hay không?"

Cố Ngữ Chân cảm thấy có chút hứng thú, khó có được một ngày thả lỏng, "Lâm Kiều, cậu đi không?"

Lâm Kiều lắc đầu, "Tớ không đi đâu, lần này tớ thi không được tốt, nên cần chăm chỉ đọc sách."

Lục Y Y ném đi một bộ váy, lại thử bộ khác, "Không sao hết, lần này không đi thì vẫn còn lần sau, dù sao loại hoạt động này có rất nhiều, về sau vẫn còn có cơ hội, lần sau tìm cho cậu một người bạn trai, tài nguyên của Nhất Trung chúng ta rất tốt, nhất định phải nắm chắc."

Đường Văn Toàn nghe xong bắt đầu thay Lâm Kiều tìm kiếm, "Lâm Kiều ngoan như vậy, ngày thường cũng không đi đâu chơi, khẳng định muốn tìm một người bạn trai thành thật, không thể là loại đặc biệt được yêu thích, bằng không lúc thích rồi, khống chế không được, mỗi ngày đều phải lo lắng đề phòng."

Cố Ngữ Chân cùng Lục Y Y vô cùng tán đồng.

" Đúng vậy, chỉ cần tìm người ngoan ngoãn như Lâm Kiều, tính cách tốt, không cần quá đẹp, tuân thủ quy củ, tuyệt đối không thể xấu xa!"

Lâm Kiều nhịn không được bật cười, nghe các cô ấy thay chính mình tìm bạn trai, cũng có chút chăm chú, về sau trưởng thành tính toán sẽ tìm người như vậy, thích hợp là được, có thích hay không không quan trọng.

*

Hợp xướng của Nhất Trung được biểu diễn trong khán phòng, các cô gái khối lớp mười nhanh chóng đi tới.

Lâm Kiều, Cố Ngữ Chân cùng một bạn nữ khác trêu chọc nhau đi đến.

Khi tới khán phòng thì thời gian cũng không còn sớm, các bạn học đã sớm tụ hợp ở dưới đài, lớp trưởng không ở đây, chỉ có thể để lớp phó tới quản lý.

Thế nhưng lớp phó lại không thể quản được đám người, không cần tới lớp học, trong lòng mọi người đều vui sướng, chỉ nghĩ hát xong rồi thì sẽ đi đâu chơi, cũng không có tâm tư nghe lớp phó chỉ đạo, đều tự vui vẻ cười đùa với nhau.

Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 50: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!