Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 81: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Đúng là lam nhan họa thủy rồi, cô mới tới trường học không bao lâu, đã cảm giác được rất nhiều nữ sinh thua ở trên người anh.

Lý Kỳ Kỳ ở bên cạnh dùng khuỷu tay đẩy cô, “Có muốn tớ tính cho một quẻ không, tớ đây tính rất chuẩn đấy nhé.”

Lâm Kiều cũng có một chút tò mò, “Tính như thế nào?”

Lý Kỳ Kỳ cười he he, lấy ra bộ bài, “Trước tiên tính cho cậu quẻ về tình yêu ~” Thật ra cô ấy cũng chỉ biết tính quẻ về tình yêu, mấy cái khác thì lại không có hứng thú.

Lâm Kiều nhịn không được cười rộ lên.

Lý Kỳ Kỳ xòe thẻ bài ra, “Đến đi, chọn lấy một lá mà cậu muốn.”

Lâm Kiều cầm một lá bài trong tay, là lá bài có cánh màu đen.

Lý Kỳ Kỳ sửng sốt, nhìn Lâm Kiều ngoan mềm, lập tức lấy lại lá bài trong tay cô, “Chắc là cách tớ xào bài vừa rồi không đúng, lại một lần nữa.”

Lý Kỳ Kỳ xào xong bài, một lần nữa xòe ra, Lâm Kiều lại lấy một lá, là một một thiếu nữ bị vây ở bụi gai trong l*иg sắt.

Vẻ mặt Lý Kỳ Kỳ ngưng trọng mà nhìn thẻ bài, có chút không biết nên nói như thế nào, “Lâm Kiều, tớ sẽ nói lời nói thật, cậu có tức giận hay không?”

Lâm Kiều tò mò, “Không sao hết, cậu nói đi.”

“Hai lá bài cậu rút ra, ngụ ý đều không được tốt …” Hơn nữa cô ấy còn xào lại một lần, bài tình yêu vốn dĩ cũng chỉ có mấy lá bài kém, Lâm Kiều rút hai lần đều là triệu chứng xấu …

Lâm Kiều nhìn thẻ bài trong tay, đúng là không giống dấu hiệu tốt, nhìn vẻ mặt lo lắng của Lý Kỳ Kỳ, duỗi tay vỗ vỗ bả vai của cô ấy, rất nghiêm túc mà an ủi, “Không tốt cũng không có việc gì, tớ đối với mấy cái này không thèm để ý.”

Lý Kỳ Kỳ nhìn Lâm Kiều ngoan mềm, vẫn thấy rất lo lắng, thứ tình cảm này có đôi khi là không có cách nào khống chế, lý trí chưa chắc đã hữu dụng.

“Cậu nên cẩn thận nam sinh đặc biệt hư hỏng ở bên người, vận thế này của cậu là chiếu tới nam sinh hư, đặc biệt là cái loại hư này, là loại hình nam sinh lưu manh côn đồ.”

Lâm Kiều nghiêm túc nghe, bàn bên cạnh đột nhiên có người đi qua, cố ý đá bàn của cô.

Lâm Kiều ngẩng đầu nhìn lại, không để ý đến, duỗi tay xếp lại bàn.

Trần Tuyên Trùng cầm theo cặp sách, đi tới chỗ ngồi của chính mình.

Lý Kỳ Kỳ thấy thế, lập tức cho cô một ánh mắt, ý tứ chính là lấy Trần Tuyên Trùng làm tham chiếu.

Lâm Kiều vội vàng gật đầu.

Hoắc Ngập cầm vở bài tập, đi qua bên này, thấy hai người họ đang đánh giá Trần Tuyên Trùng, như là nữ sinh mắt đi mày lại, ngầm thảo luận về nam sinh.

Anh đảo qua liếc mắt một cái, không để ở trong lòng.

Tiết thể dục được tự do hoạt động, Lâm Kiều cầm bóng chuyền, tự mình chơi.

Mấy nữ sinh ở phía trước quây vào một chỗ nói chuyện, “Tớ vừa nãy nghe thấy mấy nam sinh bên kia nói, nói là Hứa Niệm tự sát.”

Bóng trong tay Lâm Kiều chuyền sai hướng, “Phanh”một tiếng rơi trên mặt đất.

Các bạn học xung quanh bị dọa sợ, “Thật sao?!”

“Người không có việc gì chứ?”

“Phát hiện sớm nên được cứu về rồi, mẹ chị ta còn tới trường học làm loạn, nghe nói Hứa Niệm trước khi c.ắ.t c.ổ tay còn viết di thư, nói cái gì mà giáo viên bạn bè đều chán ghét chị ta, cậu ấy cũng không thích mình, sống tiếp cũng không còn thú vị, nếu cậu ấy đã không để ý, vậy chị ta dứt khoát chọn cái chết, nói không chừng còn có thể lưu lại dấu vết trong lòng cậu ta, vĩnh viễn nhớ kỹ chị ta gì đó…”

“Trời đất, thế chị ta thích ai, cần thiết phải làm như vậy sao?”

“Chắc là không chịu nổi việc lúc trước, tớ nghe nói trước kia chị ta đã bị nữ sinh trong lớp ghét, lần này chắc chắn là bị bài xích tập thể, hơn nữa người mình thích cũng không thích chị ta, cho nên nhất thời mới luẩn quẩn trong lòng.”

Lâm Kiều có chút hoảng hốt, nhìn về phía nam sinh bên kia, bên kia đang tập luyện, vốn dĩ tốp năm tốp ba chuẩn bị hoạt động, hiện tại quây ở một chỗ, hiển nhiên cũng đang thảo luận chuyện này.

Chỉ có Hoắc Ngập đứng ở cách đó không xa, cầm trong tay bảng biểu viết thành tích.

Vẻ mặt bình tĩnh, hình như là không nghe được, nhưng lấy nhân duyên ở trong nhóm nam sinh của anh, mọi người sao có thể không nói cho anh nghe?

Lâm Kiều tuy rằng thấy kỳ lạ, nhưng tâm tư vẫn bị chuyển tới trên người Hứa Niệm, cô không nghĩ rằng chị ta sẽ tự sát.

Tuy rằng cô không thích Hứa Niệm, nhưng cả người vẫn rùng mình, cô không nghĩ tới tuổi trẻ tươi đẹp như vậy sẽ luẩn quẩn chọn cái chết.

Tiết thể dục kết thúc, mọi người đều đang thảo luận chuyện này, trường học hiển nhiên cũng đã truyền khắp.

Lâm Kiều dọn thiết bị trở về, đi về phía khu dạy học, mới lên lầu, liền nghe được âm thanh ở cửa thang lầu.

“Hoắc Ngập, việc của Hứa Niệm chắc cậu cũng đã biết, chúng ta chọn thời gian rảnh cùng đi thăm cậu ấy.”

Lâm Kiều dừng bước chân, hơi thăm dò nhìn lên trên lầu.

Chỗ cửa thang lầu đang đứng hai người, một nam sinh là người cô đã gặp ở bên hội trường, một người khác chính là Hoắc Ngập, lịch sự ôn hòa đứng đó, nói chuyện vẫn dịu dàng như cũ, “Mọi người đi đi, sắp tới sẽ là đại hội thể thao, còn có rất nhiều việc phải xử lý.”

Tiêu Dương có chút sốt ruột, duỗi tay kéo ống tay áo của anh, “Chúng tôi đi cũng vô dụng thôi, người cậu ấy thích chính là cậu, cậu qua đó cùng cậu ấy trò chuyện cổ vũ một chút, coi như là diễn kịch cũng được, trước cứ giúp cậu ấy vượt qua cửa ải khó khăn này, tôi thật sự sợ cậu ấy lại làm ra việc ngốc.”

Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 81: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!