Lâm Kiều sốt ruột chờ đến một, nhưng chờ mãi cũng không thấy, cô vô cùng căng thẳng, gắt gao nắm chặt vạt áo anh, lòng bàn tay đều là mồ hôi.
Mi mắt hơi cụp của Hoắc Ngập nhẹ nhấc lên, đối diện với tầm mắt của cô, đột nhiên nhẹ chớp mắt, mang theo ý cười xấu xa như có như không, cánh môi hơi chuyển động góc độ, cánh môi mềm ấm đυ.ng phải môi cô.
Đầu óc Lâm Kiều “Oanh” một tiếng.
Lâm Kiều cảm giác được anh hôn lên, hơi thở mát lạnh giữa môi răng dần dần lan tới, nóng rực có chút bỏng người, môi mỏng mềm ấm dán lên môi cô, thậm chí còn nghe được một tiếng ‘ba’ rất nhỏ.
“Một!”
Bên tai đồng thời truyền đến âm thanh, rõ ràng âm thanh rất lớn, nhưng trong đầu cô như bị nổ tung vậy, nghe vào lỗ tai ong ong lên.
Hoắc Ngập hôn một cái, nâng dậy từ trên người cô.
Lý Thiệp chống đầu Cố Ngữ Chân, không thể tưởng tượng, “Cậu cái Đ* c*m th*, đến kẹo sữa cũng không buông tha?”
Cố Ngữ Chân bị đè đầu, không thể nhịn được nữa, “… Lý Thiệp, cậu đã xem đủ chưa, mau bỏ tay ra!”
Lâm Kiều nhìn Hoắc Ngập, trong tay còn theo bản năng nắm chặt vạt áo anh, hoàn toàn ngốc đi.
Hoắc Ngập ngồi dậy, cụp mắt thấy tay cô liền cười.
“Lợi hại đấy, hai mươi giây là ít rồi, hẳn phải cho vài phút mới đúng.”
“Mẹ nó, em gái có cảm giác thế nào, vừa lòng chứ?”
“Vậy còn phải nói à, xem tay nắm chặt thế kia, chắc còn chê chúng ta ở chỗ này làm vướng mắt đấy.”
“Ha ha ha!” Ghế lô một trận cười to.
Lâm Kiều vội vàng buông tay, trên người còn có áo khoác chứa nhiệt độ cơ thể anh, bởi vì động tác vừa rồi nghiêng về cô, anh không lấy đi, nên đặt ở trên đùi cô.
Lâm Kiều cảm giác mình thở cũng không xong nữa, cô rất khẩn trương, lần đầu tiên khẩn trương đến nói cũng không nên lời.
Trò chơi này hiển nhiên tạo nên không khí rất lớn, mấy tên nam sinh lại nhanh chóng kêu gào.
“Cái tiếp theo, mau mau mau! Đến phiên ai?”
Tô Nhạn không lên tiếng, nữ sinh bên cạnh cô ấy đứng dậy xoay chiếc đũa.
Trò chơi sau đó càng chơi lại càng nhảm, từ hôn môi ôm ấp đến cuối cùng toàn thành uống rượu, không cần nói nhiều cứ nâng ly mà uống.
Rượu ở KTV cũng sắp uống hết.
Nam sinh đeo khuyên tai đi tới, tay đặt lên bả vai Hoắc Ngập, “Đi, đi quán bar chơi suốt đêm!”
“Mấy cậu chơi đi, ngày mai chúng tôi còn phải đi học, về trước.”
Nam sinh biết tính cách của anh, nói không đi chính là không đi, cũng không miễn cưỡng, “Vậy hẹn lần sau đi, nhớ là cũng phải đưa cả em gái này đến nữa đấy, chỉ hôn môi có hai mươi giây, ngốc tới bây giờ, quá đáng yêu.”
Lâm Kiều còn đang thất thần, đột nhiên không kịp phòng ngừa lại bị điểm danh, nhìn về phía Hoắc Ngập, anh còn đang cùng người ta nói cười.
Hoắc Ngập nở nụ cười, không muốn nói tiếp, “Đi đây, các cậu chơi vui.”
“Được được được!”
Tô Nhạn đi tới mở miệng, “Tạm biệt, lần sau lại gọi các cậu đến chơi!”
Hoắc Ngập lên tiếng, Quan Chí đã tới, Lý Thiệp uống rất nhiều, không chỉ uống một mình, còn kéo theo cả Cố Ngữ Chân uống, đã có chút say, mê mê loạn loạn ngồi vào ghế phụ.
Cố Ngữ Chân ngồi ở phía sau, Lâm Kiều mới cho chân vào trong xe, đột nhiên nghĩ nếu cô ngồi ở giữa, vậy chắc chắn Hoắc Ngập sẽ ngồi bên cạnh cô.
Cô thu chân lại, hơi lui về sau, chuẩn bị đổi sang bên kia, lại đυ.ng vào người ở phía sau, không cần nghĩ cũng biết là ai.
“Làm sao vậy?”
Đỉnh đầu truyền đến giọng nói của anh, Lâm Kiều hoảng sợ, “Không có gì…”
Cô vội vàng ngồi vào, Hoắc Ngập chờ cô ngồi xong, lúc đó mới tiến vào, sau khi đóng cửa xe, không gian nháy mắt nhỏ hẹp lại.
Cho dù bên cạnh ngồi là Cố Ngữ Chân, thì khoảng cách giữa cô và anh vẫn rất gần.
Một đám người đứng tại chỗ, nhìn xe đi xa.
Một nam sinh tay xăm hình, châm điếu thuốc, nhìn xe đi xa, “A Ngập đùa hay thật đây? Cô em kia cũng không giống khẩu vị của cậu ta mà.”
Tô Nhạn phản bác một câu, “Sẽ không đâu, tính cách của cậu ấy vốn dĩ sẽ không đùa.”
“Đã như vậy, em còn thích cậu ta làm gì.” Xăm hình rít điếu thuốc, sớm biết tâm tư của cô ấy.
Tô Nhạn nghẹn một chút, “Nữ sinh này cũng chỉ tùy tiện quen chơi, trong trường cậu ấy còn đang theo đuổi một chị gái, chỉ là chưa bắt về tay mà thôi.”
Nam sinh đeo khuyên tai quay lại, “Nhạn Nhạn, A Ngập nếu thật sự có ý với cậu, vừa rồi cũng không cần cậu uống rượu, đã trực tiếp hôn, sao còn phải một hai tìm cô gái bên cạnh kia.”
Nữ sinh váy ngắn cũng mở miệng, “Cũng chưa chắc đâu, làm sao cậu chắc cậu ấy sẽ vừa ý cô gái kia, nếu thật sự thích, sao một chữ cũng không đề cập đến việc cô gái kia là bạn gái, mà cái nĩa kia xoay tới ai cũng phải có tỷ lệ, chỉ là tôn trọng quy tắc mà thôi.”
Mấy nam sinh nghe xong tất cả đều cười rộ lên.
Nam sinh đeo khuyên tai mở miệng giải thích, “Cậu có biết tay cậu ta có bao nhiêu chuẩn xác không, khi còn nhỏ chơi tính độ chính xác, loại tìm góc độ qua mấy vòng quay, với cậu ta mà nói cũng chỉ là một bữa ăn sáng.”
Tô Nhạn không nói gì, hiển nhiên cũng biết.
Nữ sinh váy ngắn không còn lời gì để nói, nếu thật sự là cố ý, vậy thật đúng là tốn tâm tư, chỉ vì muốn hôn nữ sinh kia?
Nữ sinh váy ngắn châm điếu thuốc, đột nhiên thấy không cam lòng, cô ta nhìn váy ngắn trên người, lần đầu tiên có ý niệm đổi sang phong cách thanh thuần.