HỒNG LÂU ẢNH NGUYỆT

Chương 23 – Khoảng cách

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~2 phút

Đêm gần tàn, căn nhà gỗ giữa rặng tùng sáng lên ánh đèn.

Yên Vũ đặt cuộn sổ bọc vải đỏ xuống bàn, Lạc Vũ Hàn thả thêm hai quyển khác cạnh đó.

Khi mở ra, hàng loạt con số và tên người hiện rõ dưới ánh nến.

Nàng vuốt nhẹ lên trang giấy:

“Chỉ cần đưa cái này ra ánh sáng… Tần Lương sẽ không còn chỗ đứng.”

Lạc Vũ Hàn nhìn vết m.á.u trên vai nàng, mày cau lại:

“Nàng bị thương rồi.”

“Chỉ sượt qua thôi,” nàng đáp nhẹ, nhưng hắn đã bước đến, cầm lấy tay nàng, kéo sát lại để xem vết thương.

Khoảng cách quá gần khiến Yên Vũ thoáng ngẩn ra, cảm nhận hơi ấm từ bàn tay hắn.

“Lần sau … đừng tự mình chắn kiếm nữa,” hắn nói khẽ, ánh mắt như vừa trách vừa lo.

Cửa bật mở, Phó Dật Nhiên bước vào, nhìn thấy cảnh đó.

Hắn im lặng một nhịp, rồi đặt túi thuốc xuống bàn:

“Để ta băng bó cho nàng.”

Không khí thoáng chùng xuống.

Lạc Vũ Hàn không rời tay khỏi vai Yên Vũ, nhưng cuối cùng vẫn nhường.

Phó Dật Nhiên cẩn thận tháo vải bọc vết thương, động tác chậm rãi và chắc chắn, không hề chạm mạnh để tránh làm nàng đau.

“Cứ mỗi lần như thế này …” hắn cười nhẹ, nhưng giọng khàn hơn bình thường, “… ta lại nghĩ, nếu không có ta ở đó, nàng còn sống nổi không?”

Yên Vũ chỉ im lặng, không trả lời.

Nàng biết, câu hỏi ấy không đòi đáp án — nó chỉ là một cách để hắn giấu đi những gì không muốn nói.

Trong lúc đó, tại phủ Thừa tướng, Tần Lương ném mạnh chén trà xuống đất.

“Lũ vô dụng! Sổ sách mất sạch!”

Một thuộc hạ quỳ dưới đất, run giọng: “Thuộc hạ nghi ngờ… là Hồng Nguyệt Lâu.”

Đôi mắt Tần Lương nheo lại, ánh nhìn như vết cắt:

“Nếu chúng muốn chơi… thì ta sẽ để chúng trả giá bằng máu.”

Đêm ở căn nhà gỗ, khi mọi người đã ngủ, Yên Vũ vẫn ngồi bên bàn, ngón tay gõ nhịp trên trang giấy, suy tính nước đi tiếp theo.

Ngoài hiên, Phó Dật Nhiên dựa vào cột, ánh mắt lặng lẽ nhìn bóng nàng qua tấm rèm.

Từ phòng bên, Lạc Vũ Hàn bước ra, thấy cảnh ấy, nhưng không nói gì.

Chỉ là ánh mắt hắn thoáng trầm xuống, rồi khẽ đóng cửa lại, như thể quyết định sẽ không để nàng ở lại trong bóng tối thêm lần nào nữa.

HỒNG LÂU ẢNH NGUYỆT

Chương 23 – Khoảng cách