24
Giang Vũ hỏi từng câu, tôi không nhịn nổi nữa, lao về phía giường bệnh của Bùi Yến.
Nước mắt kìm nén bấy lâu, cuối cùng cũng tuôn trào.
Trước giờ, tôi luôn sợ bị Bùi Yến coi thường, chưa từng khóc trước mặt anh.
Nhưng giờ đây, tôi đau lòng đến mức không thể kiềm chế.
"Khóc gì vậy?"
Bùi Yến ngủ rất nông, vừa mở mắt đã thấy gương mặt đầy nước mắt của tôi.
Lập tức hoảng hốt.
"Anh nói gì với cô ấy rồi?"
Anh nghiêng đầu hỏi Giang Vũ, anh ta uể oải đáp:
"Anh bị bệnh nan y, vợ anh khóc trước cho đỡ sốc."
"Đừng nghe anh ta nói linh tinh."
Bùi Yến đưa tay xoa đầu tôi.
Tôi vừa khóc vừa cúi người, đặt một nụ hôn lên môi anh.
"Bùi Yến, cái này mới là phần cược em trả anh...
" Tôi thua rồi...
"Đồ khốn, anh khiến em thấy mình thật ngốc, thật ngốc..."
Anh nhẹ nhàng ôm lấy tôi, khóe miệng nở nụ cười cay đắng.
"Thẩm Thính Hòa, giữa chúng ta, người luôn thắng là em."
Người rung động trước thì làm sao có thể là kẻ chiến thắng?
Chỉ là đến cuối cùng, thắng thua cũng không còn quan trọng nữa.
Khi hai người đã quen với sự hiện diện của nhau, thì còn ai phân rõ được ai động lòng trước?
Một người là rõ ràng hiểu rõ lòng mình.
Một người là trốn tránh, không dám đối diện.
Một người nhẫn nhịn không nói, một người cố gắng phủ nhận.
Không phải không có lựa chọn, mà là lựa chọn chỉ có một.
25
Sau đó, Thẩm Thính Hòa bực bội bóp cơ bụng của anh, rút ra một kết luận.
"Bùi Yến, không dám nói là thích em, là vì anh ngại đúng không?"
Anh không phủ nhận.
Hôm đó bị ép buộc, anh bù lại tất cả những lời tỏ tình còn thiếu trong suốt bao năm qua.
Hôm đó, Thẩm Thính Hòa nói với anh:
"Bùi Yến, em hối hận lắm, hối hận vì đã đối đầu với anh, vì sao hai người lại cứ cứng đầu như vậy, lãng phí biết bao nhiêu thời gian."
Cô nói, nếu có cỗ máy thời gian để quay lại năm 18 tuổi, cô nhất định sẽ yêu anh một cách ngọt ngào như một mối tình thanh xuân.
Khi mở mắt ra lần nữa, cô như thật sự quay lại năm 18 tuổi.
Cô thấy Thẩm Thính Hòa đang viết thư tình cho một nam sinh khác.
Cô vội vàng chặn cô gái 18 tuổi kia lại:
"Thẩm Thính Hòa, đừng lãng phí thời gian nữa, chồng tương lai của em là Bùi Yến."
Thẩm Thính Hòa 18 tuổi hoảng hốt nhìn kẻ thù không đội trời chung cách đó không xa.
"Sao có thể!"
"Bởi vì hai người đều là loại ngoài lạnh trong nóng.
"Bùi Yến trông thì ghét, nhưng thật ra đã vì em mà phát cuồng, đập đầu vào tường rồi.
"Hai người 25 tuổi kết hôn, à đúng rồi, chồng em siêu khỏe.
"Một năm sau em sinh con, tên là Bùi Cẩm, đáng yêu cực kỳ, em mê lắm, Bùi Yến còn hay ghen với con trai.
"Còn nữa, năm 20 tuổi đừng ăn ở nhà hàng gần cổng trường, đừng để anh ấy bị thương...
"Và, nhắn lại với Bùi Yến 18 tuổi một câu: theo đuổi vợ thì đừng xấu hổ."
(Hết)