KẾT HÔN VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

7

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Anh bóp nhẹ tay tôi, rồi cúi đầu hỏi bằng giọng dịu dàng:

“Vợ yêu, em muốn mấy đứa?”

Tôi nghiến răng, kéo ra một nụ cười:

“Em thích một trai một gái, anh thấy sao, chồng yêu?”

Nói xong, móng tay tôi cào mạnh vào lòng bàn tay anh.

Bùi Yến vẫn cười dịu dàng như cũ.

“Nghe em hết.”

Bình luận trong livestream lập tức bùng nổ.

【Mấy người nói là liên hôn không có tình cảm đâu rồi? Người ta là thanh mai trúc mã đấy nhé.】

【Tương tác ngọt ngào quá đi, ánh mắt nhìn nhau đầy mật, qua màn hình còn cảm nhận được nữa mà.】

【Trời ơi, tình yêu gì mà thần tiên vậy, thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối, còn là mối tình đầu của nhau nữa.】

Dĩ nhiên cũng có ý kiến trái chiều.

【Đừng tin quá, người giàu cũng giống người nổi tiếng thôi, toàn kiểu nhân cách biểu diễn, trước mặt công chúng đóng vai vợ chồng tình cảm, sau lưng chơi bời mỗi người một kiểu.】

【+1, nghe nói hai người này trước đây đấu nhau đến c.h.ế.t đi sống lại, nếu thật sự yêu nhiều năm, sao không có truyền thông nào khui ra?】

Sau đó, theo gợi ý của MC, chúng tôi chơi trò kiểm tra độ ăn ý giữa vợ chồng.

Mấy câu hỏi, hai chúng tôi trả lời đều giống hệt nhau.

Thật ra cũng không có gì lạ.

Dù là kẻ ghét nhau nhất, chúng tôi lại là người hiểu nhau nhất.

Nhưng trong phòng livestream bắt đầu có người hoài nghi.

【Như này hơi giả rồi, tôi với chồng sống với nhau mười năm còn không ăn ý vậy đâu.】

【Chương trình đều có kịch bản hết, phỏng vấn cũng định sẵn, tha hồ học thuộc thoại.】

【Cảm giác có chút gượng ép, diễn hơi lố rồi.】

【Thôi đi, liên hôn thương mại rành rành, diễn chi nữa.】

12

Một buổi phỏng vấn không dài lắm, tôi và Bùi Yến phối hợp rất ăn ý.

Tuy vẫn còn nhiều lời nghi ngờ, nhưng cũng không thiếu người đẩy thuyền thanh mai trúc mã cho chúng tôi.

Kết thúc chương trình, lúc rời sân khấu, Bùi Yến ân cần đưa tay ra đỡ tôi.

Ngồi quá lâu, lại vì huyết áp thấp, tôi vừa đứng dậy liền thấy chóng mặt.

Chân hụt bước, tay cũng chụp vào khoảng không.

Cả người tôi đổ nhào xuống dưới sân khấu.

Đúng lúc nguy cấp, Bùi Yến trở thành cái đệm thịt của tôi.

Tôi ngã xuống đè thẳng lên người anh ta, bản thân thì không sao, còn được anh ôm trọn vào lòng.

Chỉ là lúc ngã xuống, tôi nghe thấy anh ta đau đến mức không kìm được mà hít mạnh một hơi.

Lúc này tôi mới nhận ra, đầu gối mình va trúng chỗ hiểm của anh, khiến trán anh đẫm mồ hôi lạnh.

“Bùi Yến!”

“Anh... anh sao vậy?”

Không màng gì khác, tôi vội vàng đưa anh đến khoa cấp cứu bệnh viện.

Có vẻ anh rất đau, tôi phải đỡ anh đi từng bước, cả cơ thể anh đè lên tôi.

“Bùi Yến, đau... đau lắm hả?”

Anh trông cực kỳ khó chịu, lòng tôi bấn loạn.

“Em nghĩ sao?” Anh phản hỏi lại.

Tôi càng hoảng.

Không lẽ... anh thật sự bị thương nặng?

Tại phòng cấp cứu, bác sĩ trẻ tuổi bước đến, chậm rãi cất tiếng, giọng nghe quen quen.

“Ơ kìa, chẳng phải Bùi tổng– người bảo vệ vợ bằng cả thân mình đó sao?

“Sao? Bị thương vinh quang hả?”

Bùi Yến liếc lạnh một cái:

“Im đi.”

Tôi thì lo sắp c.h.ế.t đến nơi.

“Bác sĩ, mau kiểm tra đi, anh ấy hình như bị thương... chỗ đó…”

“Chỗ nào?” Bác sĩ hỏi lại.

“Thì... chỗ đó đó…”

“Ôi chà, hai vợ chồng mấy người toàn chơi mấy trò kích thích ha.”

Vị bác sĩ kia vẫn chậm rãi trêu chọc, thái độ lề mề như chơi.

“Cởi quần anh ấy ra.”

“Hả? Cởi... cởi quần…”

Tôi có hơi không theo kịp.

“Đừng rề rà, vợ chồng có gì mà ngại?”

Bác sĩ giục, rồi lại buông thêm một câu nhẹ hều.

“Vài hôm trước vừa đến cấp cứu còn gì, quy trình chắc quen lắm rồi chứ?”

Thật muốn xé miệng anh ta …

Vụ án sáng tỏ— anh ta chính là người mà Bùi Yến gọi cầu cứu nửa đêm hôm đó…

Tôi cắn răng giúp Bùi Yến cởi quần…

“Thế nào rồi bác sĩ?”

Anh ta nhíu mày, lắc đầu.

“Khó nói lắm…

“Tốt nhất là nhập viện theo dõi.”

Tôi thấy lạnh cả sống lưng.

“Bùi Yến, xin lỗi anh... em thật sự không cố ý…”

Tôi rụt rè dò hỏi.

“Giờ anh cảm thấy sao rồi?”

Anh mặt không biểu cảm: “Không sao cả.”

Tôi hoàn toàn tuyệt vọng…

“Y học hiện đại mà, nhất định sẽ chữa được mà.”

Tôi an ủi anh.

“Nếu chữa không được thì sao?”

Anh lạnh giọng hỏi lại tôi.

“ Tôi …”

Trời ơi đừng trêu tôi, không lẽ tôi thật sự làm hỏng người ta rồi sao …

Chẳng lẽ phải thủ tiết cả đời?

Dùng đúng một lần, tiếc c.h.ế.t đi được …

Xì xì xì, tôi đang nghĩ cái gì vậy trời!

KẾT HÔN VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

7