Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 245

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

"Cái cửa hàng đó mà cho cô thì cũng chỉ là của trời cho, chẳng mấy mà cô phí phạm hết thôi. Tưởng ai cũng có thể mở cửa hàng được chắc? Còn phải xem cái đầu của người đó có sáng suốt hay không đã chứ."

Vốn dĩ Lý Văn Thư chẳng thèm bận tâm đến cô ta, nhưng hôm nay tâm trạng lại khá tốt, nên cũng muốn trêu chọc Lý Tâm Nhu một phen.

Dù sao thì cô ta cũng tự mò đến đây kiếm chuyện, nào có lý do gì mà lại để cô ta phải ra về trong thất vọng?

Lý Tâm Nhu nghe xong, tức đến nỗi không thể kiềm chế được nữa, sắc mặt liền tái mét.

"Lý Văn Thư, cô bớt cái thói làm ra vẻ đi! Thật sự nghĩ mình là tiểu thư quyền quý sao? Trong mắt nhà tôi, gia đình cô chẳng là cái thá gì cả. Nhà tôi có thể dễ dàng thuê một cái cửa hàng cho tôi buôn bán, còn cô thì chỉ có thể phơi mặt đứng đây bán mấy bộ đồ lặt vặt. Đó chính là khoảng cách một trời một vực giữa hai chúng ta. Cả đời này cô cũng đừng hòng mà sánh bằng tôi được!"

Lý Văn Thư bỗng nhiên bật cười khe khẽ, thật sự quá nực cười khi cô ta vẫn còn tỏ ra vẻ ta đây như thế.

Thuê một cửa hàng ấy à, có đáng là bao? Liệu có thể hái ra bạc được ngần nào chứ? Dù cô chỉ bán hàng dạo ở đây, nhưng số tiền thu vén được cũng chẳng phải ít ỏi. Việc chưa thuê cửa hàng là do tôi chưa muốn, chứ nào phải không có khả năng chi trả.

Nhưng đã vậy, tôi cũng muốn dành tặng cho cô ta một phen bất ngờ.

"Thật lòng mà nói, cô cứ nhường cửa hàng đó cho tôi thì hơn. Để trong tay cô chỉ phí hoài của trời, nào có thể phát huy công dụng gì."

Lý Tâm Nhu nghiến chặt răng: "Cô cứ chờ mà xem! Cô tưởng bán vài ba chiếc áo là oai lắm sao? Hãy đợi đấy, tôi sẽ mở một tiệm quần áo riêng, để cô phải sáng mắt ra mà biết, cái nghề buôn bán quần áo này, ai mà chẳng làm được!"

Lý Văn Thư khẽ nhướng đôi mày, trong lòng dấy lên chút hứng thú:

"Ồ, vậy sao? Tôi đây sẽ chờ xem cô làm ăn thế nào."

Vừa lúc ấy, mấy cô gái đang đi dạo ghé lại xem quần áo. Thấy Lý Tâm Nhu cứ đứng chắn ngang lối, một người trong số họ bèn không nhịn được mà cất tiếng:

"Cô em à, nếu không mua sắm gì thì làm ơn dạt ra cho bọn tôi ngắm đồ chút nào."

Trước lời nhắc nhở có phần khó chịu của khách hàng, Lý Tâm Nhu hậm hực lườm Lý Văn Thư một cái rồi quay phắt đi.

Nhưng vừa đi chưa được mấy bước, Lý Văn Thư bỗng cất tiếng gọi theo.

"À phải rồi, tôi suýt quên mất chưa kể cho cô một chuyện này."

Lý Tâm Nhu cảnh giác quay lại nhìn cô: "Có chuyện gì thế?"

"Hôm qua tôi có ghé thăm nhà ông bà Giản, thấy ông bà có vẻ rất vừa ý tôi làm cháu dâu. Nghe nói trong bữa tiệc ra mắt của cô, bà đã tặng cô một chiếc vòng ngọc phỉ thúy, phải không nào?”

Nghe đến đây, Lý Tâm Nhu lập tức nhếch mép đắc ý, suýt nữa thì cô ta đã quên béng mất chuyện này nếu Lý Văn Thư không khơi gợi lại.

"Phải! Cô có muốn xem nó rực rỡ đến mức nào không?"

Vừa nói, cô ta liền vén tay áo lên, để lộ chiếc vòng ngọc xanh biếc đang lấp lánh trên cổ tay.

"Thấy chưa? Cả đời cô chỉ có thể đứng mà ngắm, chứ đừng hòng chạm tay vào!”

Lý Văn Thư khẽ bật tiếng cười khúc khích. Mỗi khi cô cười, đôi mắt hạnh như cong vầng trăng khuyết, gương mặt toát lên vẻ đẹp say đắm lòng người. Nhìn ngắm dung nhan ấy, trong lòng Lý Tâm Nhu không khỏi trỗi dậy một cỗ ghen tỵ hừng hực.

"Cô cười cái gì mà cười?"

" Tôi quên nói với cô, hôm qua bà Giản đã tặng tôi một chiếc vòng vàng ròng, nặng hơn trăm gram đấy.”

Nghe lời ấy, sắc mặt Lý Tâm Nhu lập tức tái mét, chiếc vòng ngọc phỉ thúy của cô ta làm sao bì được với vòng vàng ròng. Vào thời điểm này, vàng bạc đâu phải thứ dễ dàng kiếm được đâu chứ!

"Cô nói điêu! Làm sao có thể? Hạng người như cô, ông tôi còn chẳng thèm đoái hoài, cô cũng đâu xứng đáng đặt chân vào cửa nhà họ Giản. Bà tôi mà lại tặng cô vòng vàng à? Tôi nói cho cô hay, đừng có mà mơ tưởng Giản Vân Đình thật lòng muốn rước cô về, tôi nghĩ anh ta chỉ muốn vui đùa cho qua chuyện thôi, vậy mà cô cũng tin sái cổ!”

Lý Tâm Nhu nhất quyết không tin, liền buông những lời lẽ nhục mạ không chút kiêng dè. Nhưng cô ta nào hay biết, Giản Vân Đình đang sừng sững ngay sau lưng mình.

Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 245