Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 566

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Chu Định Quốc đang đi trên đường từ cửa hàng bách hóa tổng hợp về, tay cầm tiền lẻ còn lại sau khi mua gói thuốc, miệng ngậm điếu t.h.u.ố.c lá còn chưa châm lửa, dáng vẻ cà lơ phất phơ, chẳng có chút nghiêm túc nào.

Một đứa trẻ con, tay cầm tờ giấy gấp tư, vừa hít hà sụt sịt vừa tìm đến chỗ anh.

Chu Định Quốc khẽ nhướn một bên mày, rút tờ giấy từ tay thằng bé: "Biết tôi là ai không? Đưa nhầm rồi phải không?"

Còn người phụ nữ nào lại muốn gửi thư cho một kẻ mới ra tù như anh ta cơ chứ?

"Không nhầm đâu, người đó bảo phải tìm Chu Định Quốc, tôi biết là anh."

Thằng bé nói năng còn ngọng líu ngọng lô, vừa đưa mảnh giấy cho anh ta xong là đã vội vàng chuồn đi, tay còn thoăn thoắt rút trong túi ra một viên kẹo ngũ sắc lấp lánh. Nó mân mê viên kẹo quý giá ấy, ngắm nghía mãi không nỡ ăn, rồi lại cẩn thận cất vào túi.

Đó là chiếc kẹo mà người chị xinh đẹp vừa rồi, người mà nó không thấy rõ mặt, đã cho nó. Mùi hương trái cây thoang thoảng bay ra, làm nó tin chắc viên kẹo này ngon tuyệt.

Chu Định Quốc cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay, nội dung bên trong khiến sắc mặt anh ta tức thì sa sầm.

"Định Quốc, nghe nói anh ra tù rồi, em muốn mời anh một bữa ăn, chuyện trước kia đều là do em dại dột..."

Trên giấy chỉ có vài dòng ngắn, phía dưới là thời gian và địa điểm, không hề đề tên người gửi.

Nhưng Chu Định Quốc biết, người đó chắc chắn là Giản Tâm Nhu.

Dù chẳng còn mảy may tình cảm với Giản Tâm Nhu, anh ta vẫn muốn biết rốt cuộc cô ta định giở trò gì.

Anh ta không tin Giản Tâm Nhu thật sự đã nhận ra lỗi lầm của mình. Nếu như vậy, sao lúc anh ta bóc lịch trong trại, cô ta chưa một lần đến thăm?

Chu Định Quốc vò nát mảnh giấy trong tay rồi quẳng đi. Nhưng trong lòng, anh ta lại chẳng hề thoải mái như cái hành động dứt khoát vừa rồi.

"Dù sao thì cũng rảnh rang, chiều nay cứ đánh bạo đi một chuyến xem cô ta muốn gì."

Anh ta suy nghĩ thêm một lúc, rồi trở về nhà thay bộ quần áo tử tế, ít ra cũng phải tươm tất một chút.

"Đây là tiền đặt cọc, việc xong xuôi tôi sẽ thanh toán phần còn lại."

Giản Tâm Nhu quen được không ít những thanh niên bất hảo, người trước mặt chính là một trong số đó.

Nhận lấy xấp tiền, gã cười tít mắt, ánh mắt tham lam dán chặt vào gương mặt Giản Tâm Nhu rồi lại chuyển sang đống tiền: "Cô cứ an tâm, việc này tôi làm đảm bảo không có sơ suất."

Dù đây là lần đầu giở trò này, nhưng số tiền Giản Tâm Nhu đưa ra quả thực quá béo bở, khiến gã không thể nào chối từ.

Xong xuôi công việc, Giản Tâm Nhu chỉnh lại chiếc áo khoác trắng tinh của mình, nở nụ cười đoan trang vừa vặn, rồi thong thả bước vào nhà hàng đã đặt trước.

"Chị Hứa Thu ơi, trước đây em thật có lỗi, vì không biết giữ chừng mực khi tiếp xúc với anh Sở Phiên, gây ra hiểu lầm không đáng có cho chị. Em mong chị rộng lòng bỏ qua, em thật sự chẳng muốn làm sứt mẻ tình cảm của hai người chút nào."

Giản Tâm Nhu nói những lời thật dễ nghe, gương mặt tỏ vẻ chân thành, nhìn chẳng khác nào cô ta đang thực sự ăn năn hối cải.

Cô ta cầm lấy cốc nước trà đã rót sẵn từ ấm, đưa tới trước mặt Hứa Thu.

Ánh mắt Hứa Thu khẽ lóe lên, cô ấy mỉm cười nhạt: "Không sao đâu, tình cảm giữa tôi và Sở Phiên luôn rất tốt, chẳng vì chút chuyện vặt này mà có vấn đề được đâu. Tôi biết cô không cố ý."

Ba chữ " không cố ý" được Hứa Thu nhấn nhá đầy ẩn ý, song vì trong lòng mải bận toan tính, Giản Tâm Nhu nào hay biết.

Ba người bắt đầu dùng bữa. Giản Tâm Nhu cứ chốc chốc lại liếc nhìn vào ly nước của Hứa Thu, sốt ruột chờ cô ấy uống cạn.

Thế nhưng Hứa Thu vẫn cứ lần lữa mãi không uống nước, khiến Giản Tâm Nhu bắt đầu nhíu chặt đôi mày.

Nửa bữa cơm trôi qua, Hứa Thu vẫn chưa động đến chén nước trà nào.

Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 566