Đoàn Đoàn và Viên Viên sinh ra vào lúc xuân về hoa nở, tháng tư cỏ cây xanh tươi tốt.
Hai cô bé lớn lên từ nhỏ trong sự nuông chiều của các anh trai. Thời thơ ấu, nhờ vẻ ngoài xinh xắn, nên cũng có rất nhiều bạn nhỏ xung quanh thích chơi chung với hai chị em.
Đoàn Đoàn lớn lên trong sự chiều chuộng, nhưng lại không hề yếu ớt chút nào, ngược lại, tính cách cô bé còn phóng khoáng, hệt như một đại tỷ đầu.
Bởi vì từ nhỏ đã bướng bỉnh, đến lúc đi học lại đúng vào thời điểm điện ảnh Hồng Kông đang vào thời kỳ hoàng kim, Đoàn Đoàn thường xuyên theo các anh trai xem phim chưởng, phim bộ trên màn hình TV.
Học theo điệu bộ trong phim ảnh, ở trường học con bé được các bạn gọi là "chị đại".
Lúc ấy Đoàn Đoàn cảm thấy mình thật oai phong lẫm liệt, đương nhiên, khi lớn lên cô bé lại thấy mình lúc đó thật sự ngu ngơ hết sức.
Dù vậy, ngay từ khi còn rất nhỏ, Đoàn Đoàn đã ý thức được bản thân mình khác biệt với những người khác.
Nghe mẹ kể, lúc bé xíu cô bé đi ngang qua một sạp hàng vỉa hè, kiểu hàng mà vừa nhìn đã biết là đồ lừa đảo, vậy mà con bé lại lăn ra ăn vạ không chịu đi. Cuối cùng mẹ đành bất đắc dĩ, phải tiêu hai mươi đồng tiền hồi ấy để mua miếng ngọc ban chỉ mà con bé cứ nắm chặt trong tay.
Nhưng đối với cô bé khi ấy, đó không phải là sự gây rối vô cớ, mà là một cảm giác lôi cuốn, một điều gì đó bí ẩn đang vẫy gọi. Nào ngờ, chính chuyện này lại mang đến một bước ngoặt đầy bất ngờ cho cuộc đời cô.
Thật ra, nếu phải nói rõ, Đoàn Đoàn còn muốn cảm ơn Chu Mỹ Trân – người năm xưa đã từng khiến cô đổ máu.
Tuy giờ không rõ số phận bà ta ra sao, nhưng Đoàn Đoàn lại nhờ trời xui đất khiến mà có được một không gian đặc biệt của riêng mình.
Miếng ngọc ban chỉ kia sở hữu một linh khí thần kỳ. Mỗi khi cô bé nghịch ngợm bị thương, miếng ngọc lại giúp vết thương trên người cô lành lại nhanh chóng đến lạ.
Còn ý tưởng trở thành người nổi tiếng bắt đầu từ khi nào ư? Có lẽ là lúc mẹ tâm sự với cô. Đoàn Đoàn vô cùng ngưỡng mộ những diễn viên rạng ngời, lộng lẫy trên màn ảnh, và dốc lòng theo đuổi ước mơ trở thành một ngôi sao thực thụ.
Đương nhiên, thuở còn bé, Đoàn Đoàn hoàn toàn không thể hình dung con đường nghệ thuật của mình sẽ rực rỡ đến mức nào.
Khi ấy, cô bé vẫn chỉ là một học sinh lười học, thường xuyên khiến nhà trường phải mời cha mẹ đến gặp.
Có lẽ cô chính là đứa con được ông trời ưu ái. Từ lúc tốt nghiệp Học viện Điện ảnh, cô nhanh chóng được một chuyên gia săn tìm tài năng phát hiện. Cô có được bộ ảnh quảng cáo đầu tiên trong đời, và chỉ sau khi đoạn quảng cáo ấy được chiếu trên sóng truyền hình, hàng loạt công ty giải trí đã tới tấp mời chào.
Thời gian đầu, mẹ đã chạy đôn chạy đáo giúp đỡ con gái. Đoàn Đoàn thật sự cảm thấy mẹ mình là người thấu hiểu rất nhiều lẽ đời.
Ở bên cạnh, mẹ cũng truyền đạt cho Đoàn Đoàn những kinh nghiệm sống quý báu, giúp cô vững vàng hơn trong làng giải trí đầy cạnh tranh.
Nhờ đó, Đoàn Đoàn dần có được chỗ đứng vững chắc, và lượng người hâm mộ cũng ngày càng đông đảo hơn.
Mẹ từng dạy, phải biết cách tận dụng ưu thế của bản thân: ngoại hình xinh đẹp là một lợi thế, khả năng giao tiếp khéo léo cũng là một ưu điểm lớn...
Sau này, công việc của cô ngày càng bận rộn. Cô được công ty quản lý ký hợp đồng, và ngày càng có nhiều chuyên gia hỗ trợ cô trên con đường sự nghiệp.
Nhưng trong lòng Đoàn Đoàn, không ai có thể sánh bằng mẹ cô.
Cùng với sự nổi tiếng, khối lượng công việc của cô cũng ngày càng tăng. Thời gian về nhà ở bên ba mẹ vì thế mà ít dần. Đương nhiên, có lẽ ba mẹ cũng không cần cô bầu bạn nhiều như trước nữa.
Nhưng mỗi năm, Đoàn Đoàn đều dành riêng một khoảng thời gian để ở bên ba mẹ. Dù chỉ đơn giản là ngồi trong sân trò chuyện, cô cũng đã cảm thấy vô cùng thư thái.
Bên ngoài cô là một ngôi sao sáng, nhưng khi về nhà, cô vẫn chỉ là bảo bối được ba mẹ cưng chiều. Chỉ cần cô làm nũng, ba liền sẽ tất tả chạy tới giúp cô thu xếp mọi chuyện.
Cô vô cùng hưởng thụ cuộc sống êm đềm ấy. Nếu nói theo cách dân gian, cô chính là cô con gái cưng của ba.
Chính vào lúc Đoàn Đoàn nghĩ rằng có lẽ mình sẽ "ế" đến suốt đời, thì năm ba mươi tuổi, khi cô đoạt được giải thưởng danh giá nhất, cô đã gặp gỡ người đàn ông định mệnh, người sẽ bầu bạn cùng cô trọn đời.
Vì lẽ đó, ba cô – Lâm Quân Trạch đã không ít lần làm khó dễ con rể tương lai, cuối cùng trong tâm trạng không đành lòng mà gả đi cô con gái cưng của mình.
Sau này, vì chồng không muốn để Đoàn Đoàn phải vất vả, nên hai người đã quyết định không sinh con cái.
Có thể nói, từ khi chào đời đến tận lúc lấy chồng, Đoàn Đoàn luôn được nâng niu, yêu thương và chiều chuộng hết mực.
Về chuyện đời trước, Đoàn Đoàn cảm thấy nó đã cách cô quá xa rồi, xa xôi đến không thể chạm tới...
Ở kiếp trước, cô bé chưa đầy mười tuổi đã phải vĩnh biệt cõi đời. Từ khi có ký ức, cuộc sống của cô chỉ xoay quanh căn phòng bệnh viện nồng nặc mùi thuốc sát trùng, ám ảnh bởi hơi thuốc đắng ngắt.
Có lẽ ngay cả ông trời cũng cảm thấy kiếp trước của cô bé quá đỗi bi thảm. Bởi vậy, ở kiếp này, cô không chỉ có một thân thể khỏe mạnh, một gia đình yêu thương, sự mến mộ từ đông đảo khán giả, mà còn có một người chồng hết mực nâng niu, chiều chuộng...
---