Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 110

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Lúc này lập tức có một người phụ nữ trung niên tò mò hỏi: “Hôm nay là ngày gì mà cả nhà lại đến nhà thằng Tư dùng bữa tối thế?”

Mẹ Lâm cười nói: “Ngày mai, đồng đội của thằng Tư phải trở về đơn vị rồi, người ta phải đi đường xa đến đây, chẳng lẽ không nên đãi người ta một bữa thật thịnh soạn hay sao?”

Người phụ nữ kia nghe thế cũng gật gù ra chiều phải lẽ.

Bên cạnh có một người phụ nữ cũng trạc tuổi Mẹ Lâm, nhưng nước da đen sạm, sần sùi, giọng the thé, đầy vẻ chanh chua: “ Tôi nói này, con dâu nhà thằng Tư quả là đứa phá gia chi tử hạng nặng. Hôm nay, tôi còn tận mắt chứng kiến cô ta sắm sửa đủ thứ từ trên thị trấn về, nào là bao lớn bao nhỏ. Chẳng biết đã mua những gì mà không hề tiếc của, tiền thằng Tư nhà bà vất vả bán mặt cho đất bán lưng cho trời mới kiếm được chứ!”

Mẹ Lâm đang cười nói rôm rả, bỗng chốc nụ cười cứng lại trên môi. Bà vốn dĩ biết vợ thằng Tư có thói phá của, nhưng đó cũng là chuyện trong nhà, người nhà tự đóng cửa bảo nhau. Ai cho phép mấy bà ngoài thôn ngồi lê đôi mách, xì xèo bàn tán đủ điều như thế?

Nên lúc này bà lập tức mắng: “Tuy nói chỗ chúng ta gần biển, nhưng nhà Phúc Quý bà cũng quản chuyện người khác quá rộng rồi đấy!”

Thím Dương của Phúc Quý gia nghe Mẹ Lâm nói thế này thì trong bụng dâng lên sự bực dọc khó chịu: “ Tôi nói thế chẳng phải là bất bình thay cho bà hay sao? Bà xem, tôi nói vậy mà bà còn không hiểu được lòng tốt của tôi nữa. Bà nói thử xem, nếu trước kia chịu cưới con bé cháu nhà tôi, thì giờ này nhà thằng Tư cũng đâu đến nỗi phải náo loạn đòi ra riêng như thế này chứ?”

“Vớ vẩn! Bà không chịu nhìn xem cháu gái nhà bà là loại người gì sao, có xứng với thằng Tư nhà tôi không hả? Thằng Tư nhà tôi có bản lĩnh, nó kiếm tiền cho vợ nó tiêu thì đã làm sao?”

Mẹ Lâm nghe thím Dương nhắc đến cháu gái nhà bà ta, lập tức tức đến tím mặt, không nói nên lời.

Thím Dương bị Mẹ Lâm nói cho không còn lời nào để phản bác, bản thân bà ta cũng thừa biết cháu gái nhà mình đúng là chẳng ra làm sao.

Mà cháu gái bà ấy cũng đã gả đi và sinh liền ba đứa con gái, chỉ là bà ta đang đố kỵ, muốn làm nhà họ Lâm phải ngột ngạt mà thôi.

Cố Tử Ý nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào, cô liền bước ra. Vừa bước chân tới sân đã nghe thấy Mẹ Lâm vẫn đang nói những lời bênh vực mình trước mặt người ngoài.

Cô liền vui vẻ bước đến, thân thiết gọi Mẹ Lâm: “Mẹ ơi, mẹ đã đến cửa rồi sao còn đứng mãi không vào? Con đã làm món cá kho mà mẹ thích ăn đó, bữa tối nay, mẹ phải ăn thật nhiều vào đấy nhé.”

Sau đó lại ngọt ngào quay sang chào mấy thím hàng xóm: “Kính thưa các thím, hôm nay sẽ không tiện hàn huyên cùng mọi người thêm nữa rồi, chúng con phải vào nhà dùng cơm trước đây ạ!”

Mấy người phụ nữ bên ngoài nghe vậy, cũng lập tức hiểu ý mà lẳng lặng quay về nhà mình. Cố Tử Ý dịu dàng kéo tay Mẹ Lâm, dìu bà vào trong.

Mấy bà thím hàng xóm chưa đi được bao xa, vẫn còn đang xì xào bàn tán: “Bà xem con dâu nhà cậu tư trông cũng được người đó chứ.”

Thím Dương thấy bà Lâm được khen thì lại chướng tai gai mắt, bèn cong môi nói với giọng chua chát: “Nếu cô con dâu nhà cậu tư mà tốt đẹp đến thế thì làm sao trong thôn lại đồn đại cô ta đủ điều? Lời ra tiếng vào nghe mà tức cả ruột gan.”

Thím Lưu vừa đi phía sau liền lên tiếng bênh vực: “Thôi đi bà! Chắc bà chỉ ghen tị với người ta thôi. Bà xem, con dâu nhà ai đã được phân nhà mà còn có thể đối xử chu đáo với mẹ chồng như thế kia chứ?”

Nói xong, bà ấy cũng không thèm để ý đến thím Dương nữa mà bước nhanh lên trước, thẳng đường về nhà mình.

Mấy bà thím khác vốn vẫn thân thiết với bà Lâm, nghe vậy thì phá lên cười rổn rảng, rồi mỗi người một ngả về nhà.

Thím Dương quay đầu lại nhìn về phía căn nhà của Lâm Quân Trạch, “Phì!” một tiếng khinh bỉ, rồi lẩm bẩm: “ Tôi cứ đợi xem, sau này, cái của nợ tiêu hoang này của bà còn có thể hiếu thảo được bao lâu nữa.”

Lẩm bẩm một hồi, bà ta mới hậm hực quay lưng, lắc lư cái dáng vẻ vừa tức tối vừa khinh khỉnh, bỏ về nhà mình.

Cố Tử Ý không biết chuyện bên ngoài, cô cũng chẳng hay mấy bà thím này sau khi về nhà sẽ thêu dệt những gì về cô. Nhưng lúc này, chính cô lại đang kéo tay mẹ Lâm đi rửa ráy, sau đó ân cần bảo mẹ Lâm ngồi xuống nghỉ ngơi.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 110