Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 177

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Đại Bảo làm ra vẻ người lớn, đặt mưu tính kế cho cha ruột.

Lâm Quân Trạch nhìn Đại Bảo bằng ánh mắt hiểu hiểu không không, rồi nói: “Con còn nhỏ, không hiểu đâu.”

“Cha chính là cái ông đàn ông sợ vợ mà mấy bà thím vẫn hay rỉ tai nhau đó!” Đại Bảo làm mặt như thể đã tường tận mọi chuyện từ lâu rồi.

“Cái thằng nhóc thối tha này! Con còn nhỏ thì biết cái gì? Cha như thế này là vì chiều chuộng mẹ con đó!”

Bị con trai ruột chọc trúng tim đen, Lâm Quân Trạch vừa ngượng vừa giận, bèn vỗ nhẹ vào cái m.ô.n.g của Đại Bảo một cái.

Đại Bảo có vẻ đã hiểu ra vấn đề, khẽ gật đầu, lời thốt ra lại khiến người lớn ngỡ ngàng: “Vậy sau này trưởng thành, con cũng sẽ nhường nhịn vợ.”

Cố Tri Ý dẫn theo Nhị Bảo đi dội mình tắm rửa, vừa vặn nghe được lời rao giảng hùng hồn này của Đại Bảo.

Cố Tri Ý cũng không thể chịu nổi nữa. Con cái mới ba tuổi, chuyện vợ con còn xa vời biết bao.

Đúng là cha ruột đã dạy hư đứa bé rồi.

Tuy vậy, lúc này Cố Tri Ý vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, vì đang giận nên cô chỉ hờ hững liếc nhìn một cái rồi lướt qua hai cha con.

Múc nước dội mình cho Nhị Bảo tắm rửa xong thì tự mình cũng tắm rửa sạch sẽ, suốt chừng ấy thời gian chẳng thèm để ý đến hai cha con kia.

Không khí đột nhiên trở nên tĩnh mịch, chỉ còn tiếng gió thu lùa qua mái hiên và tiếng quạ kêu quác quác đâu đó vọng lại.

Sau cùng, hai cha con vẫn không tránh khỏi số phận phải qua buồng bên cạnh ngủ.

Thật ra không phải Cố Tri Ý muốn cãi vã to tiếng với Lâm Quân Trạch, dù sao thì trong khoảng thời gian này, tình vợ chồng của hai người cũng đã khăng khít, gắn bó hơn nhiều rồi, mà vốn dĩ chuyện này cũng chỉ là một việc nhỏ nhặt mà thôi.

Hai mươi đồng bạc đã cho rồi thì thôi vậy, Cố Tri Ý vốn chẳng phải loại người hay so đo, tính toán chi li, dù sao thì tiền cũng là Lâm Quân Trạch một tay vất vả làm ra. Thế nhưng cách làm của Lâm Quân Trạch trong việc này lại khiến cô có chút lấn cấn trong lòng. Anh sợ cô biết chuyện này sẽ tức giận, cho nên đã tự ý quyết định đưa số tiền này cho Lâm Hiểu Lan.

Điều khiến Cố Tri Ý tức giận chính là, trong lòng Lâm Quân Trạch, cô lại là người như vậy ư? Anh cảm thấy cô là loại người sẽ vì hai mươi đồng bạc mà bo bo giữ mình, tính toán từng đồng ư? Hay là trong lòng Lâm Quân Trạch vẫn còn thấy bóng dáng của Cố Tri Ý trước kia trong cô?

Đáy lòng Cố Tri Ý cũng biết rằng chuyện này dù sao thì anh cũng chẳng cố tình làm ra, nhưng cứ nghĩ đến việc này là cô lại không khỏi suy nghĩ vẩn vơ. Ở chung với nhau lâu như vậy rồi, Cố Tri Ý vẫn luôn mong mình là một người đặc biệt trong lòng Lâm Quân Trạch chứ không phải vẫn còn bị so sánh với hình bóng của người cũ. Bởi vậy người ta mới nói, phụ nữ một khi đã chìm đắm vào lưới tình thì hay để tâm đến những chuyện vụn vặt, cứ tự mình đa đoan mà suy nghĩ.

Mà lúc này, người quân nhân họ Lâm của chúng ta vẫn đang lén lút chờ Cố Tri Ý ngủ say để quay về phòng ngủ. Vợ chồng nào mà giận dỗi nhau mãi được? Phương châm sống của doanh trưởng họ Lâm chính là: Việc gì hôm nay thì phải giải quyết cho xong hôm nay.

Chắc là anh cũng hiểu rõ lý do khiến Cố Tri Ý giận dỗi mình, cho nên anh phải mau mau vỗ về vợ yêu một phen để có thể trở về phòng ngủ thôi. Thầm nghĩ, so với mấy thằng nhóc quỷ sứ của anh thì nằm cạnh vợ yêu quả là thích hơn nhiều.

Chờ đến khi Đại Bảo đã ngủ say, Lâm Quân Trạch bèn rón rén lẻn vào phòng Tri Ý ở gian bên. Con trai cưng à, con cứ tự ngủ một mình đi nhé! Dù sao thì cũng là con mình dứt ruột đẻ ra, Lâm Quân Trạch sợ buổi tối Đại Bảo ngủ say sẽ lăn xuống giường, bèn cố ý lấy mấy chiếc gối trúc quây quanh mép giường, đề phòng cậu bé bị ngã.

Bên kia, lúc Cố Tri Ý còn đang chìm trong mớ suy nghĩ rối bời thì chợt nghe thấy cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra, cô sợ hãi tới mức giật nảy mình. Cô vội ngồi dậy rồi nương ánh đèn dầu hỏa leo lét để nhìn ra cửa. Ôi, chẳng phải chồng cô đấy ư?

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 177