Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 198

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Người lớn tuổi thường thích dạy bảo thế hệ sau, phận làm con cháu cũng nên nhường nhịn, miễn là không dính đến những vấn đề cốt lõi.

Cố Tri Ý cũng tự kiểm điểm lại bản thân. Cô quả thực không phải người của thời đại này, còn mang theo thói quen từ thế kỷ XXI để đối nhân xử thế.

Điều này cần phải thay đổi, nếu không sau này những rắc rối như vậy sẽ ngày càng chất chồng.

Nhưng lần này, nhìn thấy Lâm Quân Trạch bị kẹp giữa mẹ và vợ, cô thực sự cảm thấy uất ức thay cho anh.

Người đàn ông này không nói gì, anh chỉ lặng lẽ bao dung tất cả những gì cô làm.

Thoáng cái, Tam Bảo đã sắp đầy tháng. Lúc này thời gian cũng đã đến cuối tháng Mười Một.

Tiết trời ngày càng trở lạnh. Buổi sáng khi thức giấc, sương giăng bạc trắng trên những luống rau quả.

Cái lạnh cứ thế len lỏi vào từng thớ thịt. Đại Bảo và Nhị Bảo mặc vào những chiếc áo bông mà Cố Tri Ý đã làm trước đó cho hai đứa.

Những chiếc áo bông lần này không còn là những mảnh vá chắp vá vụn vặt như trước nữa. Cố Tri Ý cố tình may thêm lên đó vài miếng vá trang trí, cốt là để cho hợp với phong cách ăn mặc của thời này.

Dù vậy, áo của hai đứa vẫn thu hút rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ từ những đứa bé chơi cùng.

Hơn nửa năm nay, dáng người của hai đứa đã cao lên không ít, trên người cũng được Cố Tri Ý nuôi cho trắng trẻo, bụ bẫm.

Lúc đi ra ngoài, ai nhìn thấy cũng tấm tắc khen một câu: "Con cái nhà họ Lâm trông thật khỏe mạnh, phúc hậu làm sao!"

Tam Bảo sắp đầy tháng, nhà họ Lâm cũng muốn làm một bữa tiệc tạ ơn mừng cho đứa bé.

Thật ra nói là tiệc đầy tháng, ấy cũng chỉ là mời mấy nhà quen biết thân tình đến nhà ăn một bữa cơm đạm bạc mà thôi.

Cố Tri Ý phải ở cữ bốn mươi ngày, nên tiệc đầy tháng của Tam Bảo sẽ được tổ chức vào ngày thứ hai sau khi cô ra cữ.

Cố Tri Ý để cả nhà họ Lâm sắp xếp mọi chuyện. Cuối cùng cô cũng đã chờ đến ngày bản thân có thể thỏa thích gội đầu, tắm rửa một trận đàng hoàng rồi!

Trước đó, vì cãi vã với mẹ Lâm mà cô cảm thấy không thoải mái, sau đó lại để Lâm Quân Trạch đi nấu mấy lần nước lá thơm, nhúng khăn vào nước nóng, đưa chiếc khăn còn bốc hơi nghi ngút cho cô lau rửa cơ thể. Tuy không được tắm thỏa thích nhưng có còn hơn không, cô đành chịu vậy.

Vì vậy Cố Tri Ý đã âm thầm quyết định, ngày đầu tiên ra cữ, cô nhất định phải gột rửa mấy tầng mấy lớp "dơ bẩn" này đi.

Hôm nay, tuy nói rằng chỉ mời mấy nhà nhưng khi ngồi vào bàn cũng đã đến ba bốn mâm khách. Những thứ cần được chuẩn bị cũng không hề ít.

Sáng sớm hôm qua, Lâm Quân Trạch đã đi đến huyện thành mua sắm nguyên liệu nấu ăn, mà Cố Tri Ý cũng đã bí mật bổ sung thêm một số thứ từ không gian của mình vào số nguyên liệu đó.

Tuy không nhìn thấy nhưng đúng là đã đầy đặn hẳn lên. Lâm Quân Trạch không hề hay biết, trong lúc anh không nhìn thấy, cô vợ nhà mình đã âm thầm cho vào thêm vài thứ.

Lúc này anh còn đang ôm ấp đứa bé.

Vào buổi sáng, Tam Bảo đã được thay cho bộ quần áo mới tinh, một chiếc áo bông màu xanh pha tím, vải được mua ở hợp tác xã, còn bông được nhét vào là lấy từ trong không gian riêng của cô, cực kỳ ấm áp.

Lúc trước khi còn rảnh rỗi, Cố Tri Ý đã làm mấy cái áo bông, ba cái cho đứa bé, còn có một cái cho cô và một cho Lâm Quân Trạch.

Quần là quần bông cũng lấy từ trong không gian, màu xanh đơn giản, trông giản dị, không quá nổi bật. Tam Bảo cứ thế mà được bao bọc vô cùng chặt chẽ.

Mấy người lớn ngồi trong nhà chính cười nói rôm rả, khen ngợi tính tình Tam Bảo rất ngoan, chẳng sợ người lạ. Ai trêu ghẹo, Tam Bảo đều vui vẻ cười chúm chím, chẳng mấy chốc đã chiếm được cảm tình của các cô, các bác.

Mẹ Lưu Ngọc Lan và các chị dâu bận rộn trong bếp, nhìn thấy mớ hải sản tươi roi rói kia thì trong lòng không khỏi tấm tắc ngợi khen đứa con gái khéo léo này.

Chẳng rõ cậu em trai Cố Tử Sâm này tài cán đến đâu mà lại săn được mớ đồ tươi ngon đến thế.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 198