Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 278

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Lúc Cố Tri Ý ẵm Nhị Bảo đặt lên giường thì thằng bé đã mê man chẳng còn tỉnh táo nữa, miệng vẫn lẩm bẩm không ngớt: “Con còn chưa ăn no, nhiều thịt lắm!”

Được rồi! Chỉ một ngụm rượu đã làm rối loạn kế hoạch muốn ăn thật nhiều thịt sau đó của Nhị Bảo. Cũng không biết ngày mai tỉnh lại thằng bé con có khóc lóc om sòm hay không. Bà mẹ Cố Tri Ý tự trào là vô tâm nghĩ thầm.

Giúp Nhị Bảo lau mặt, tiện tay đắp chăn kỹ càng cho cậu bé.

Lúc đi ra, Mẹ Lâm còn lo lắng hỏi: “Nhị Bảo không sao chứ?”

“Không có việc gì đâu ạ, vừa nãy còn lẩm bẩm nói chưa ăn đủ thịt rồi ngủ say rồi.” Cố Tri Ý trả lời.

“Thế thì tốt rồi, tốt rồi. Con xem kìa, cái thằng bé này cũng liều thật đấy!” Nói xong, bà lại quay đầu nhìn về phía Đại Bảo, “Đại Bảo đừng có học theo em trai đấy nhé, cháu xem kìa, uống rượu vào là say bí tỉ ngay đó.”

Đại Bảo ngồi một bên gật gật đầu. Thằng bé tủm tỉm cười thầm, bụng bảo dạ: em trai say rồi thì tất cả chỗ thịt này coi như là của mình!

Kế tiếp, hai cân thịt bò nhanh chóng bị ba người lớn và một đứa nhỏ ăn sạch sành sanh. Ăn uống no đủ, Cố Tri Ý cũng không để cha Lâm mẹ Lâm phải động tay, cô tự mình xắn tay vào dọn dẹp bát đũa, thu vén bàn ghế. Hai cụ ngồi chơi thêm một lát nữa rồi về, lúc ấy trời vẫn còn chưa tối hẳn. Cố Tri Ý còn đưa bình rượu thơm kia cho cha Lâm mang về.

Sau khi cha mẹ chồng đã trở về, Cố Tri Ý thu dọn hết chén bát đã dùng trong buổi tối hôm ấy, cho vào máy rửa chén trong không gian hệ thống. Còn cô thì quay vào phòng xem Nhị Bảo và Tam Bảo đang thế nào. Rất tốt, cả hai đều ngủ say như c.h.ế.t vậy. Cố Tri Ý giúp Đại Bảo lau người qua loa một lát rồi cũng lên giường ngủ.

Cố Tri Ý nhận ra, kể từ khi xuyên không về thời đại này, mình quả thật là càng lúc càng nhàn rỗi. Ban đầu mới xuyên tới, cô còn đang mang thai, phải lận đận ngược xuôi lên tận tỉnh Liêu. Trở về rồi, lại phải chăm sóc Lâm Quân Trạch, cũng đôi chút vất vả. Ấy vậy mà, sau khi sinh Tam Bảo, mọi việc đều do Lâm Quân Trạch tự tay làm lấy. Cứ thế cho đến khi anh rời nhà đi công tác, cô lại phát hiện thêm công dụng của không gian hệ thống. Giờ đây, công việc gì cũng có thể giao cho hệ thống giải quyết. Từ đó, cô rảnh rỗi không có việc gì làm, chỉ việc trông con, ăn uống rồi ngủ nghỉ cả ngày.

Năm ngoái, sau khi quyết toán khoản tiền hàng cuối cùng trong năm, cô còn phát thêm Trương Lực và mấy người làm thuê cho mình vài phong bao lì xì ăn Tết. Đang những ngày Tết nhàn rỗi, Cố Tri Ý bắt đầu có thời gian kiểm kê lại số tiền gần đây mình đã kiếm được. Hóa ra, trong lúc không để ý, cô đã tích cóp được gần ba vạn đồng. Nhìn túi tiền ngày một rủng rỉnh, cô cảm thấy vô cùng thành tựu, mặc dù phần lớn công lao là thuộc về không gian hệ thống.

Cố Tri Ý cũng thầm nhủ, sau này làm ăn vẫn nên cố gắng hạn chế việc sử dụng " không gian" thì hơn. Giai đoạn trước cần phải tích góp tài chính nên không còn cách nào khác đành phải vận dụng. Nhưng sau này khi tự mình làm buôn bán và gây dựng sự nghiệp, cũng chẳng thể cứ thế mà ỷ lại mãi vào không gian được.

Đặc biệt là trong thời đại này, nếu không gian bị bại lộ, hậu quả thật sự không thể lường trước nổi. Mặc dù Lâm Quân Trạch đã có địa vị nhất định trong quân đội, nhưng nếu việc này lộ ra, e rằng anh cũng khó lòng giữ mình an toàn. Bởi vậy, cô cảm thấy mình vẫn nên cố gắng không dùng đến không gian trong việc làm ăn thì hơn.

Mặt khác, từ trước đến nay, Cố Tri Ý vẫn luôn cảm thấy mình có thể xuyên không vào sách cũng coi như là một loại may mắn. Thế nhưng, cô không thể ỷ vào việc ông trời ban cho may mắn này mà tiêu xài phung phí đến cạn kiệt được. May mắn rồi cũng có ngày cạn kiệt, chỉ có thực lực của bản thân mình mới là mãi mãi, bất cứ kẻ nào cũng không thể cướp đoạt nổi.

Lắc lắc đầu, cô nhanh chóng bỏ qua những suy nghĩ vẩn vơ ấy. Cố Tri Ý trở mình, chìm vào giấc ngủ sâu.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 278