Từ mùng 3 Tết, Lâm Quân Trạch cũng đã nhận được gói quà do Cố Tri Ý gửi đến.
Nhìn một bọc đồ đầy ắp, anh biết người vợ bé nhỏ của mình đã phải chu toàn, lo lắng biết bao khi chuẩn bị những thứ này.
Khi thẩm vấn mấy đêm ròng rã liên tục, mọi người cũng chỉ hỏi được một vài manh mối nhỏ nhoi. Tinh thần và thể xác của mọi người đều vô cùng rã rời, mệt mỏi.
Lúc này, những vật phẩm Cố Tri Ý gửi tới không khỏi tiếp thêm sức sống, xua tan bao mệt mỏi cho Lâm Quân Trạch.
Đặc biệt là khi nhấm nháp những món đồ ngọt Cố Tri Ý gửi đến, trong lòng anh càng có một cảm giác ngọt ngào, ấm áp khó tả.
Anh chia những đồ vật mà Cố Tri Ý gửi đến cho các anh em đồng đội đã cùng anh phá án ròng rã mấy ngày nay. Ai nấy cũng xem như có được một cái Tết tươm tất, ấm cúng hơn.
Mấy ngày nay cơ bản họ đều ăn uống tạm bợ tại đơn vị. Dù sao thì bọn tội phạm vẫn chưa bị bắt. Ngay lúc này, ai cũng không dám lơ là cảnh giác.
Bởi vì gần đây đồng chí Tiểu Trần nằm vùng rất cố gắng, cho nên anh ta đã nắm được một số manh mối quan trọng bên trong.
Thừa dịp mấy người bên kia không chú ý, anh ta liền truyền tin tức ra ngoài.
Lần này, Lâm Quân Trạch điều động thêm một lực lượng lớn người, cốt để có thể tóm gọn tất cả bọn chúng trong một mẻ lưới.
Vụ án này có lẽ còn dây dưa đến không ít kẻ nội gián, cho nên cũng khiến cấp trên đặc biệt lưu tâm.
Lúc này đây, để tránh lộ tin tức cho kẻ nội gián, tất cả các hành động đều được tiến hành bí mật. Trừ vài người quan trọng ra, không còn ai khác biết kế hoạch tác chiến. Điều này cũng khiến các đồng chí làm nhiệm vụ lần này không được phép tiếp xúc với những người không liên quan. Cho nên cục trưởng và Lâm Quân Trạch vẫn rất tin tưởng vào hành động lần này.
Ngay giữa trưa hôm ấy, sau bữa cơm vội vã, đoàn người lập tức bí mật tập hợp.
Sau khi xác định lại kế hoạch không còn sai sót nào, đoàn người liền xuất phát.
Địa điểm của bọn buôn người lần này là một căn nhà lá cũ kỹ gần bờ biển.
Bên này không có công trình kiến trúc nào đủ lớn để che giấu, cho nên có một bộ phận trinh sát chỉ có thể cẩn thận lặn dưới nước. Chậm rãi bơi tới gần mục tiêu, chờ đợi thời cơ.
Còn mấy người còn lại thì ẩn mình sau con thuyền, âm thầm đợi thời cơ ra tay.
Nghe nói vào giữa trưa bọn chúng sẽ giao dịch trên một con thuyền nào đó.
Việc giao dịch trên biển tiềm ẩn nhiều bất trắc.
Bọn buôn người rất có khả năng nhảy khỏi thuyền để bỏ trốn, cho nên nhiều người đã âm thầm lặn dưới đáy nước.
Mọi người nhất định phải biết bơi, ít nhất là không thể bị phát hiện một cách dễ dàng như vậy.
Lâm Quân Trạch, nhờ có sự giúp đỡ từ Cố Tri Ý, đã nghiên cứu thành công một loại thiết bị lặn đặc biệt: mặt nạ lặn có thể tự do hô hấp dưới nước, với ống thở được khéo léo kéo dài lên mặt biển.
So với loại mặt nạ lặn thông thường bấy giờ, thiết bị này đã giúp các chiến sĩ giảm thiểu đáng kể nguy cơ bị lộ khi làm nhiệm vụ.
Đoàn trinh sát mai phục kín đáo. Đến giữa trưa, quả nhiên một chiếc thuyền đã xuất hiện trên mặt biển xa xa.
Con thuyền trông khá lớn, nhưng vì khoảng cách còn xa, Lâm Quân Trạch đứng trên bờ không thể ước lượng cụ thể có bao nhiêu người.
Chờ đến khi con thuyền tiến lại gần hơn, có thể nhìn rõ hơn, đoàn người mới nhận ra trên thuyền có hơn chục tên, song vẫn chẳng biết liệu có kẻ nào còn ẩn nấp hay không.
Họ cũng chẳng nóng vội, kiên nhẫn chờ đến khi hai bên áp sát, đợi thời điểm chúng chuẩn bị trao đổi con tin, Lâm Quân Trạch lập tức ra ám hiệu.
Mọi người hành động!
Cuộc chiến lập tức bùng nổ.
Bọn buôn người bên kia rõ ràng có chút ngỡ ngàng trước đòn tấn công bất ngờ, có lẽ chúng nghĩ rằng có kẻ phản bội trong nội bộ.
Nhưng lúc này không phải là lúc để suy nghĩ vẩn vơ, tất cả bọn chúng đều rút ra những con d.a.o găm sáng loáng giấu trong người.
“Mẹ kiếp, để tao mà biết đứa nào phản bội, tao sẽ băm vằm nó ra từng mảnh!”
Tên cầm đầu lũ buôn người buông lời thô tục chửi rủa ầm ĩ, rõ ràng đã bị đoàn người Lâm Quân Trạch đang xông tới làm cho bất ngờ tột độ.
“Giết sạch bọn chúng, anh em! Hôm nay chúng ta phải khiến mấy thằng công an này có đi mà không có về!” Tên cầm đầu gào lên, những tên buôn người khác nghe vậy cũng nhất tề xông lên.
---