Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 299

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Chẳng mấy chốc, hai bên đã lập tức lao vào hỗn chiến.

Các chiến sĩ mai phục dưới nước lập tức vây chặt quanh thuyền, đề phòng kẻ nào manh động nhảy xuống biển tẩu thoát.

Quả nhiên, quyết định này là vô cùng đúng đắn. Không ít tên buôn người, thấy tình thế bất lợi, liền định nhảy khỏi thuyền hòng thoát thân.

Với những kẻ quanh năm sống bằng nghề bất chính và hiểm nguy, việc biết bơi lội cũng đã được coi là một lợi thế không nhỏ. Thế nhưng, bọn chúng đã đánh giá thấp thực lực của đối phương; Lâm Quân Trạch cùng các chiến sĩ đã sớm lường trước được mọi tình huống, nên đã bố trí những người bơi lội giỏi nhất vây kín bên ngoài, đồng thời chuẩn bị sẵn những tấm lưới lớn.

Vừa rồi, trong lúc hỗn chiến, lực lượng mai phục đã nhanh chóng mở lưới. Mấy trăm mét quanh con thuyền cơ bản đều đã được giăng kín. Chỉ chờ bọn buôn người nhảy xuống nước, khi đó các chiến sĩ chỉ việc thu lưới là xong.

Hai bên đã bước vào giai đoạn ác liệt nhất, cả địch và ta đều có người bị thương. Nhưng dù sao, các chiến sĩ cũng từng được huấn luyện chuyên nghiệp, thể chất vượt trội hơn người thường một bậc. Chờ đến khi bọn buôn người nhảy khỏi thuyền, chuẩn bị tìm đường thoát thân, Lâm Quân Trạch liền dứt khoát hạ lệnh: “Thu lưới!”

Ngay lập tức, mặt biển lúc đầu vốn yên ả bỗng trở nên sôi động lạ thường. Những tên buôn người còn đang liều mạng vùng vẫy dưới biển đều đã bị quấn chặt vào trong lưới.

Người ta vẫn thường nói kẻ ác thường c.h.ế.t vì lắm lời. Nếu không phải lúc trước lũ buôn người cứ ba hoa chích chòe, lãng phí thời gian thì các chiến sĩ đã không thể thuận lợi giăng lưới mà không bị ai phát hiện như vậy.

Lâm Quân Trạch cùng đoàn người lên thuyền lục soát, khi nhìn thấy cảnh tượng bên dưới khoang ngầm, tất cả mọi người không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.

Khoang ngầm dưới con thuyền chất đầy ít nhất năm mươi đứa trẻ.

Dẫu biết rằng trong số những đứa trẻ này, ngoài một phần là nạn nhân của bắt cóc thật sự, thì còn rất nhiều đứa bé bị chính người thân trong nhà tự nguyện bán đi.

Nhưng nhiều trẻ con đến thế…

Cũng chẳng biết rốt cuộc có bao nhiêu đứa trẻ trên khắp cả nước đã bị lừa gạt đến đây, lại có bao nhiêu đứa là do chính tay cha mẹ chúng đẩy vào con đường này?

Bây giờ đã tìm được những đứa bé này, nhưng việc tìm kiếm người thân để tiếp nhận các em, e rằng sẽ gặp vô vàn khó khăn.

Còn có một vấn đề nữa là, tất cả những đứa trẻ này trước mặt đều đang trong tình trạng hôn mê, tình trạng tâm lý và sức khỏe của các bé ra sao, điều này thì chẳng ai biết rõ.

Phần lớn những người có mặt ở đây đều đã làm cha mẹ, khi nhìn những đứa trẻ thơ dại như vậy, trong lòng họ càng thêm căm hận lũ buôn người táng tận lương tâm.

Những kẻ này vì tiền tài, vì lợi lộc, quả thực chuyện gì cũng đều có thể làm, đã đánh mất đạo đức làm người cơ bản nhất.

Mục đích của việc buôn bán những đứa trẻ này, trong lòng mọi người đều hiểu rõ như ban ngày.

Chẳng mấy chốc sau, mặt biển lúc trước còn đang hỗn loạn, dần dần trở lại vẻ yên bình vốn có. Lực lượng chức năng cũng nhanh chóng bắt được tên cầm đầu.

Các chiến sĩ áp giải toàn bộ đám người trở về.

Và mời chuyên gia mật mã đến giải mã điện tín Morse đã thu được.

Một vài kẻ giật dây đứng sau lưng vụ việc này cũng sẽ sớm lộ diện.

Tại tỉnh Phú Châu, trong một căn phòng trên nhà lầu thuộc khu tập thể của chính phủ, một người đàn ông trung niên đang không ngừng đi đi lại lại, đứng ngồi không yên.

Dường như đang chờ đợi tin tức gì đó, nhưng đợi hơn nửa ngày, đã qua thời gian đã định mà vẫn bặt vô âm tín. Trong lòng hắn càng thêm hoảng loạn khôn nguôi.

Chính hắn đã nói với người bên kia, làm xong vụ này liền dứt khoát rửa tay gác kiếm. Cho nên hành động lần này, tuyệt đối không được phép xảy ra bất kỳ sai sót nào.

Gần đây hắn ta cũng đã nghe phong thanh được vài tin tức không hay.

Cho nên ở thời điểm mấu chốt này, hắn ta vẫn nên nhanh chóng rời khỏi cái "thuyền giặc" này thì hơn.

Chỉ là, "thuyền giặc" mà dễ dàng rời đi như vậy thì đã chẳng còn là "thuyền giặc" nữa.

Một bên còn đang giải mật mã, bên kia cũng đang nóng ruột chờ đợi tin tức.

Sau đó, đợi không được nữa, người đàn ông đó, chính là Trương Trường Đống, dứt khoát rời khỏi nhà, chuẩn bị tự mình đến nơi ở của tên cầm đầu để xem xét tình hình.

Vì e rằng sẽ có sơ suất nào, khi ra khỏi cửa hắn ta chỉ dặn dò vợ mấy câu rồi một mình vội vã đi ra ngoài.

Mà những người đã bố trí mai phục từ trước cũng đang theo dõi từ xa, thấy con mồi đã cắn câu, liền lập tức truy đuổi theo.

Tới nơi ở của tên cầm đầu, có thể thấy Trương Trường Đống vô cùng cẩn trọng.

Hắn chốc chốc lại ngoái đầu nhìn lại, dò xét xem có ai đang bám theo mình không. Có thể nói, hắn ta cực kỳ cảnh giác.

Vì lẽ đó, những kẻ theo dõi cũng chẳng dám bám sát.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 299