Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 382

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Mãi đến tận lúc này, mẹ Lâm mới thực sự tin lời. Bởi lẽ, trước kia Cương Tử đã từng cùng Lâm Quân Trạch về nhà một chuyến, nên cả nhà họ Lâm đều đã quen mặt cậu ấy rồi. Giờ đây, vừa nghe tin Cương Tử chính là ‘ chàng rể tương lai’ của Lâm Hiểu Lan, hơn nữa còn có khả năng lớn sẽ trở thành con rể trong nhà, mẹ Lâm càng nghĩ càng nóng lòng không yên.

Bà liền kéo cha Lâm lại, cứ thế mà lải nhải không ngớt: “Chậc chậc, ai mà ngờ con bé Hiểu Lan nhà mình lại có ‘ số ’ đến thế, nói đi khu bộ đội tìm người thương là tìm được thật! Tôi thấy thằng nhóc Cương Tử kia cũng coi được người, chỉ là không biết gia cảnh nhà nó ra sao đây.” Sau niềm vui bất chợt, mẹ Lâm lại bắt đầu có chút băn khoăn.

Cha Lâm nói một cách dứt khoát: “Thôi được rồi, bà có lo lắng cũng chỉ uổng công thôi. Vợ thằng Tư cũng đang ở trong quân ngũ đó thôi, chắc chắn nó sẽ giúp Hiểu Lan xem xét tường tận mọi chuyện. Nếu thằng Cương Tử là cái ‘hố lửa’ thật, chẳng lẽ vợ thằng Tư lại khoanh tay đứng nhìn con bé Hiểu Lan nhà mình tự mình lao vào đó hay sao?”

Cha Lâm vẫn luôn là người nhìn thấu mọi sự, tư tưởng của ông lúc nào cũng minh mẫn hơn người khác một bậc. Ông chắc mẩm rằng gia cảnh Cương Tử phải ổn thỏa mọi bề thì vợ thằng Tư mới dám mai mối cho hai đứa nó tìm hiểu nhau. Tóm lại, tuyệt đối không thể nào có chuyện làm hại đến Lâm Hiểu Lan được.

Mẹ Lâm ngẫm nghĩ lại, thấy quả đúng là có lý, bèn chẳng còn bận tâm đến mấy chuyện vụn vặt nữa. Bà quay sang cha Lâm, hỏi: “Ông xem, lần này Hiểu Lan về đây có phải là để chuẩn bị cho chuyện trăm năm không? Nếu vậy thì mai tôi phải lo liệu chuẩn bị vải vóc trước đã. Mấy số phiếu bông dành dụm trước kia giờ có thể đem ra dùng rồi. Phải gọi thêm mấy bà, mấy cô trong xóm sang giúp chần chăn mền trước. Còn có cả chăn đơn nữa, nhất định phải để vào trong tráp hồi môn cho tươm tất.”

Nói đến chuyện này, mẹ Lâm cảm thấy lòng như được tiếp thêm sinh khí mới. Bà đã mong ngóng một người con rể hiền lành, tử tế từ bao lâu nay. Giờ biết là người đáng tin cậy, lại có công việc đàng hoàng, lòng bà cũng nhẹ nhõm, an tâm hơn hẳn.

Cha Lâm ngậm điếu thuốc lào trong miệng, nói: “Bà cũng đừng sốt ruột làm gì. Bát tự còn chưa xem đâu đấy. Cứ bình tĩnh chờ vợ Quân Trạch báo tin về đã, xem xem người nhà Cương Tử bên đó thế nào.”

Thật ra mẹ Lâm cũng là do quan tâm quá mức mà đ.â.m ra rối trí, bà chỉ hận không thể tự mình bay sang tận đơn vị quân đội bên kia để xem xét một phen.

Chẳng qua cha Lâm tính cũng rất chuẩn xác, đúng thật là Cố Tri Ý sợ bức thư lần trước nói không rõ nên dứt khoát viết thêm một phong thư nữa, giới thiệu qua về tình hình gia đình Cương Tử.

Người nhà họ Lâm nhìn thấy nội dung trên thư thì cũng rất vừa lòng. Dù sao sau này cũng có cơ hội thăng quan tiến chức, đến lúc đó được ở trong khu gia binh quân đội gì đó thì hai chị em dâu cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau, như vậy thật là vẹn cả đôi đường.

Mẹ Lâm bên này tất bật chuẩn bị của hồi môn cho Lâm Hiểu Lan, còn Lâm Hiểu Lan bên kia thì vẫn đang mơ mộng về hạnh phúc lứa đôi.

Ngày tháng trôi qua rất đỗi bình thường. Khu tập thể quân đội bên này thật ra cũng chẳng khác gì trong thôn là mấy, cứ ba ngày lại cãi vã náo loạn hai ba bận. Cố Tri Ý cũng chỉ coi mấy chuyện này như xem một màn kịch vui. Làm gì có nhà nào mà chẳng có chuyện to chuyện nhỏ như thế này cơ chứ?

Còn về Đại Bảo và Nhị Bảo, hai anh em nghiễm nhiên đã trở thành những đứa nhóc tinh quái nhất trong đám trẻ con ở khu gia binh này. Tuy hai đứa không lớn tuổi nhất nhưng lại luôn có thể đưa ra các ý tưởng hay ho khi chơi đùa hằng ngày, có thể nói là cả hai đều rất được lòng đám trẻ.

Sáng sớm hôm nay, Cố Tri Ý nhờ Lâm Hiểu Lan trông Tam Bảo hộ, còn mình thì lén lút đi tới chợ đen. Trước đó cô liên tục ghé chợ vài bận, nên đã lọt vào mắt xanh của mấy tay “ có số má” nơi đây. Dù sao đi nữa thì một người phụ nữ thường xuyên xuất hiện ở chợ đen, hơn nữa mỗi lần đều mang theo những loại hàng hóa khác nhau, nên người khác muốn không để mắt tới cũng khó.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 382