Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 446

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Trong khi mọi người đang dốc sức dùi mài kinh sử, thì Cố Tri Ý bên này lại tỏ ra thong thả tự tại hơn nhiều. Theo lời cô nói, những gì cần học, cần ôn tập thì cô đã học hết cả rồi, những chuyện còn lại chỉ đành phó mặc cho may rủi, bây giờ có học thêm nữa cũng chẳng ích gì.

Thế nhưng Cố Tri Ý cũng biết là lần thi này còn chia ra thành khoa văn và khoa học tự nhiên, bởi vậy cô cũng gọi điện về báo cho mọi người trong nhà về việc mình đang chuẩn bị tham gia thi đại học. Do đang ở khu quân đội, cô nắm bắt tin tức cũng nhanh nhạy và thông suốt hơn nhiều.

Điều đáng nói hơn cả là Lâm Thanh Bách bên nhà họ Lâm cũng đang sửa soạn thi đại học. Sau khi Cố Tri Ý hay tin này thì cũng gọi điện về bảo hai anh trai nhà mình gửi những sách vở cũ, tài liệu ôn tập cho Lâm Thanh Bách. Trước đó không rõ nên không gửi, bây giờ biết rồi thì dù sao cũng nên giúp một tay, còn cụ thể lựa chọn khoa văn hay khoa học tự nhiên thì cứ để cậu ấy tự mình quyết định.

Trong khu quân đội bên này cũng có kha khá chị em quân nhân đang chuẩn bị dự thi đại học, nhưng mọi người thấy vẻ thảnh thơi ung dung của Cố Tri Ý thì đều cho rằng cô không tham gia. Có ai lại nhàn nhã bế con ra ngoài dạo phố đến thế cơ chứ, khi chỉ còn tháng nữa là thi cử? Vì vậy, trong mắt họ thì Cố Tri Ý chính là một người phụ nữ không có chí tiến thủ, là người nhà của cán bộ mà lại chẳng có chút tư tưởng tiến bộ nào.

Đương nhiên Trần Nguyệt Hương biết Cố Tri Ý có tham gia thi đại học, bởi mỗi lần sang nhà Cố Tri Ý chơi thì chị đều thấy cô đang cắm cúi vào trang sách. Cho nên, trước những lời ra tiếng vào xôn xao trong khu tập thể quân nhân, Trần Nguyệt Hương cũng không cố ý đi giải thích, có điều chị vẫn không nén được mà hỏi nhỏ Cố Tri Ý: “Em dâu à, không phải người ta nói là kỳ thi đại học vừa được khôi phục sao? Em không cần ôn tập à?”

Cố Tri Ý cười nói: “Chị dâu à, chị cũng biết đấy, trước đây ngày nào em cũng đọc sách hết rồi. Chuyện học hành thi cử thì em đã dốc tâm sức từ lâu. Đỗ được thì tốt, không đỗ cũng chẳng sao, cứ để trời định đoạt thôi chị ạ.”

Nghe Cố Tri Ý nói như vậy, Trần Nguyệt Hương cũng biết cô đã có sự chuẩn bị đâu ra đấy cho kỳ thi này nên cũng chỉ gật gật đầu mà không nói gì thêm. Chị chợt nhìn qua mấy đứa nhỏ Tam Bảo đang chơi đùa một bên, hỏi: “Thế còn mấy đứa nhỏ nhà em thì tính sao đây?”

Cố Tri Ý cười đáp: “Đành để đồng chí Lâm nhà em phải vất vả mấy ngày vậy, đến lúc đó em cũng yên tâm đi thi.”

Trần Nguyệt Hương cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Em làm mẹ mà cũng gan lỳ thật đấy! Không sao đâu, đến lúc đó chị dâu có thời gian rảnh thì chị sẽ sang trông coi mấy đứa nhỏ hộ em. Em cứ yên tâm đi thi là được.”

Cố Tri Ý cũng không từ chối: “Được ạ, vậy đến lúc đó nếu thực sự thi đỗ thì em phải mời chị dâu đi ăn một bữa thật tươm tất!”

“Chứ còn sao nữa!” Trần Nguyệt Hương nói xong cũng không nhịn được mà bật cười vang.

Trải qua một tháng nỗ lực ôn tập, cuối cùng mọi người cũng chào đón kỳ thi đại học. Bởi vì tính chất đặc biệt của kỳ thi được khôi phục này nên ai nấy đều phải đăng ký nguyện vọng từ trước, có nguyện vọng thứ nhất, nguyện vọng thứ hai và nguyện vọng thứ ba.

Trước đó Cố Tri Ý đã có sự tính toán đâu ra đấy từ trước cho nên lúc điền nguyện vọng cô cũng không hề phải suy nghĩ nhiều, dứt khoát ghi nguyện vọng một là ngành Thông tin của Đại học Hoa Thanh.

Mọi người không ngờ Cố Tri Ý cũng đến, mà vẻ mặt của cô suốt tháng qua trông chẳng giống người đang sửa soạn đi thi đại học chút nào. Lại có người cố ý lén lút đến gần, liếc nhìn tờ phiếu đăng ký nguyện vọng của cô. Vừa thấy Cố Tri Ý viết mấy chữ "Đại học Hoa Thanh" thì lập tức càng thêm khinh thường. Người này càng chắc mẩm Cố Tri Ý chỉ đến ghi cho vui, chứ Đại học Hoa Thanh đâu phải chốn muốn vào là vào được? Quả là trò hề!

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 446