Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 670

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Mà căn nhà bên cạnh, năm ngoái, nhà nước đã thu hồi và hoàn trả lại cho chủ cũ đã bị trưng dụng trước kia. Nhưng bên trong có tới mười mấy hộ gia đình đang tá túc, bây giờ muốn họ dọn đi thì nào có dễ. Thế nên cũng xảy ra không ít những chuyện lộn xộn, dây dưa kéo dài không dứt trong một thời gian rất lâu. Ngay cả thím Tần vốn hiền khô từ trước tới giờ cũng không nhịn được nữa. Dù sao thì cứ đụng đến miếng cơm manh áo của mình là ai nấy cũng tinh ranh hơn cả cáo.

Chỉ là chuyện này, cấp trên cũng có chủ trương riêng biệt, cho nên cuối cùng ngôi nhà kia vẫn phải hoàn trả lại cho chủ nhân.

Nhưng mà Cố Tri Ý vẫn chưa từng thấy mặt chủ nhân của căn nhà đó. Bây giờ căn nhà này cũng đã được trả lại cho tư nhân, chắc hẳn chủ nhân cũng sắp quay về thôi.

Căn nhà đối diện phòng ở của cô, lúc trước khi Cố Tri Ý đi ngang qua đã ghé mắt xem xét kỹ càng. Vô cùng rộng rãi, e rằng nguyên là phủ đệ của một vị Vương gia nào đó. Chỉ là bây giờ, vì có đến mười mấy hộ gia đình cùng chung sống chen chúc, căn nhà này cũng bị lạm dụng đến mức xuống cấp trầm trọng, chẳng còn giữ được vẻ xưa.

Sau này có muốn sửa sang cũng mất không ít thời gian. Đặc biệt là có một số người, vẫn luôn mang tâm lý vơ vét lấy những gì có thể mang được. Lúc dọn đi còn tiện tay khuân vác sạch sành sanh mọi thứ.

Bây giờ chỉ còn lại một vài bó củi cũ nát, ghế đẩu sứt chân, trên cơ bản những gì có thể dọn đi đều bị người ta “càn quét” sạch sẽ.

Đã đến Tết, cuối cùng cũng đã được nghỉ ngơi.

Hôm nay là ba mươi Tết, cả nhà cũng thức dậy từ tờ mờ sáng, chuẩn bị cơm tất niên năm nay. Cố Tri Ý nghĩ cứ để kho không gian lo liệu là đủ rồi.

Nhưng Lâm Quân Trạch lại cảm thấy như vậy thiếu đi không khí Tết, cho nên vẫn tự tay lo liệu.

Anh cũng không để Cố Tri Ý giúp đỡ, mà một mình anh đã tất bật quán xuyến mọi việc.

Cố Tri Ý chẳng có gì làm nên bắt tay vào làm nước lẩu trước.

Ngày hôm trước đã làm thịt một con gà, hầm nồi canh gà sóng sánh, rất thích hợp để làm nước dùng lẩu.

Nhưng Cố Tri Ý vẫn muốn ăn chút vị cay, cho nên năm nay vẫn như cũ, một cái nồi, hai ngăn nước lẩu, để mọi người tự chọn theo ý.

Đồ ăn kèm, ngoài những thứ Cố Tri Ý lấy ra từ kho không gian của mình, còn có phần thịt mà Lâm Quân Trạch đã khó khăn lắm mới mua được từ trước Tết.

Nhắc đến món lẩu, thì làm sao có thể thiếu được thịt bò và thịt dê.

Thịt dê thì còn dễ kiếm, nhưng thịt bò lúc bấy giờ lại vô cùng hiếm hoi, chỉ khi nào những con bò bệnh tật, ốm yếu không chữa khỏi, hoặc không còn sức lao động, chẳng còn giá trị lợi dụng, người ta mới đem chúng đi làm thịt.

Dù bây giờ đã có tiếng về cải cách, nhưng thịt bò trên chợ vẫn hiếm như vàng.

Cho nên Cố Tri Ý cũng chỉ có thể lấy một ít từ siêu thị trong kho không gian của cô ra.

Thịt bò và thịt dê đều được thái thành từng lát mỏng.

Giữa trưa ăn một bữa cơm xong, mấy đứa nhóc đều hớn hở ôm bộ quần áo mới tinh đi tắm giặt.

Tắm giặt xong, chúng chẳng kịp đợi khô ráo đã vội vàng mặc ngay quần áo mới rồi chạy ra ngoài chơi.

Cố Tri Ý buổi trưa cũng ngả lưng một chốc. Khi cô rời giường, Lâm Quân Trạch đã lo liệu đâu vào đấy tươm tất mọi bề.

Cố Tri Ý đi tắm rửa một cái, đến tầm 4 rưỡi chiều, cả nhà đã quây quần quanh chiếc giường đất nung ấm áp để ăn cơm tất niên.

Lúc này Trương Lực cũng mới bận rộn xong trở về. Anh vừa về đến nhà, Lâm Quân Trạch đã giục anh đi rửa mặt trước, bôn ba cả ngày trời, được tắm giặt một cái cho sảng khoái tinh thần.

Sau đó lại cùng cả nhà ăn cơm tất niên.

Lâm Quân Trạch là trụ cột của gia đình, đầu tiên là nâng chén rượu lên, nói vài câu: “Nào, sắp sang một năm mới, hy vọng mọi việc của chúng ta đều thuận lợi, trẻ con học hành thật giỏi giang, người lớn chúng ta thì làm ăn phát đạt. Nào, cạn ly.”

Mấy đứa nhóc cũng bắt chước Lâm Quân Trạch làm ra vẻ người lớn, đứa nào đứa nấy nâng cao cốc nước ngọt của mình, đồng thanh hô vang: “Cạn!”

Trương Lực cũng cười nói: “Cạn, năm mới chúc mọi người khỏe mạnh, vạn sự như ý.”

Sau khi mỗi người nói vài lời chúc tụng, mọi người mới bắt đầu dùng bữa.

Từng lát thịt bò đỏ tươi được nhúng vào nồi nước lẩu đang sôi sùng sục, chỉ cần khẽ nhúng hai ba lượt là thịt đã chín tới, gắp ra chấm vào bát nước chấm đặc biệt do Cố Tri Ý đích thân pha chế, thịt tươi ngọt lịm thấm đẫm vị nước sốt, quả thực là món ngon khó cưỡng, hiếm có khó tìm.

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 670