LÂM NGUYỆT

Phần 4

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

4.

Ta đã đánh giá thấp thủ đoạn của Cố Thanh.

Cũng đánh giá quá cao đầu óc của Lục Thành Phong.

Hắn đi chưa được mấy ngày, Cố Thanh đã tìm đến hắn.

Ta nghe A Dao kể lại tình cảnh lúc đó.

Cố Thanh quỳ trước động phủ của hắn một ngày một đêm, khóc lóc như mưa, nói mình bị cả tông môn cô lập, ngày đêm bị tâm ma quấy nhiễu, tu vi không tiến mà còn lùi, đạo cơ sắp sụp đổ.

Nàng ta khóc lóc nói: 「Sư huynh, có phải muội thật sự rất vô dụng không? Có phải thật sự như Lâm sư tỷ nói, là một phế vật không?」

「Nếu muội c.h.ế.t đi, có phải sẽ không làm huynh, không làm tông môn mất mặt nữa không?」

Lục Thành Phong vô cùng áy náy.

Hắn cho rằng là do ta ép người quá đáng, dùng lời lẽ sỉ nhục, mới khiến sư muội 「thiên tài」của hắn bị tổn thương đạo tâm, rơi vào tình cảnh này.

Hắn thề, sẽ dùng hành động để chứng minh cho mọi người thấy, Cố Thanh mới là người đúng, ta mới là người sai.

Hắn đã làm một việc khiến cả tông môn chấn động.

Hắn đề nghị tông chủ, triệu tập đại hội tông môn.

Trước mặt tất cả các trưởng lão, hắn trang trọng tuyên bố.

Muốn nhận Cố Thanh làm 「Thủ tịch thân truyền đệ tử」 duy nhất của đời hắn.

Lời này vừa nói ra, cả hội trường xôn xao.

Một vị Trương trưởng lão ngày thường có giao tình tốt với ta lập tức lên tiếng phản đối.

「Thành Phong, việc này tuyệt đối không thể! Thủ tịch thân truyền, liên quan đến sự truyền thừa của tông môn, sao có thể tùy tiện như vậy?」

「Vấn đề căn cơ của Cố Thanh này vẫn chưa được làm rõ, làm sao có thể gánh vác trọng trách này?」

Nhưng Lục Thành Phong lại thái độ cứng rắn.

「Trương trưởng lão, Thanh Nhi chỉ là đạo tâm bị tổn thương, ta tin tưởng muội ấy! Cho muội ấy đủ tài nguyên và sự chỉ dẫn tốt nhất, muội ấy nhất định có thể vực dậy, trở thành niềm tự hào của tông môn chúng ta!」

Tông chủ, cũng chính là phụ thâb của Lục Thành Phong, đứng một bên im lặng không nói gì, coi như đã ngầm chấp thuận.

Thủ tịch thân truyền.

Thân phận này, ở trong tông môn địa vị chỉ sau trưởng lão.

Có thể không giới hạn sử dụng phần lớn tài nguyên của tông môn.

Thậm chí, có quyền tiến vào kho đan dược hạch tâm do một tay ta quản lý.

Trên đại điện, Cố Thanh mặc bộ y phục mới của thân truyền đệ tử, quỳ trước mặt Lục Thành Phong.

Nàng ta cung kính dập đầu bái sư.

Lời lẽ, câu nào câu nấy đều là sự cảm kích và sùng bái đối với「sư tôn」Lục Thành Phong.

Khi nàng ta nhìn về phía ta, trong mắt là sự khoe khoang và đắc thắng không hề che giấu.

Sau khi nghi lễ kết thúc, Lục Thành Phong đến phòng đan của ta.

Hắn dường như đã khôi phục lại dáng vẻ cao cao tại thượng của con trai tông chủ.

Hắn trực tiếp chìa tay về phía ta.

「Đưa cho ta ngọc bài quyền hạn cao nhất của kho đan dược.」

Ta nhìn hắn, không động đậy.

Hắn lạnh lùng mở miệng.

「Tông môn đã chính thức bổ nhiệm, Thanh Nhi bây giờ là thân truyền duy nhất của ta, tương lai của tông môn, không thể bị hủy hoại bởi lòng đố kỵ của ngươi.」

「Từ nay về sau, đan dược do ta tự mình phân phát, ngươi chuyên tâm luyện đan là được.」

Hắn nói một cách hùng hồn.

Vì tương lai của tông môn.

Thật là một lý do đường hoàng.

Ta nhìn khuôn mặt từng khiến ta rung động của hắn, bây giờ chỉ cảm thấy ghê tởm.

Một chút tình nghĩa cuối cùng trong lòng ta, vào giờ phút này, hoàn toàn bị nghiền nát thành tro bụi.

Ta bình tĩnh lạ thường nhìn hắn, cười cười.

「Được thôi.」

Ta từ trong túi trữ vật lấy ra ngọc bài đại diện cho quyền hạn cao nhất của phòng đan, tiện tay ném cho hắn.

Hắn bắt lấy ngọc bài, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, như thể vừa thắng một trận chiến khó khăn.

Ngay lúc hắn quay người chuẩn bị rời đi, ta gọi hắn lại.

「À đúng rồi, sư huynh.」

Bước chân hắn khựng lại, không quay đầu.

「Viên『Tử Kim Thanh Tâm Đan』mà huynh dùng để trấn áp tâm ma hàng tháng, viên cuối cùng, tháng trước huynh đã dùng hết rồi nhỉ.」

Lưng hắn rõ ràng cứng đờ.

Ta đi đến bên lò đan, cầm một cái bình ngọc, mân mê trong tay, tiếp tục chậm rãi nói.

「Lò mới luyện này, mấy ngày trước ta vừa mở lò. Phẩm chất còn tốt hơn những lần trước.」

「Có điều, hình như ta không cẩn thận, lúc luyện chế, đã đổi một vị phụ dược thanh tâm tĩnh khí『Long Quỳ Thảo』, thành một vị dược liệu khác có dược tính tương tự, nhưng sẽ cộng hưởng với tâm ma của huynh, là『Xà Diên Quả』.」

「Dược hiệu à...」

Ta nhìn khuôn mặt hắn đang từ từ quay lại, bắt đầu trở nên kinh hãi và trắng bệch, nụ cười càng thêm rạng rỡ.

「Sư huynh, tự lo cho mình đi.」

LÂM NGUYỆT

Phần 4