Mối tình bắt đầu từ chiếc bánh bao nhỏ

Chương 5

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

" Tôi thích giúp đỡ bạn học thì liên quan gì đến cậu!"

Ra khỏi cổng trường, tôi buông ống tay áo của cậu ấy ra.

"Cảm ơn cậu nhé, lời Lộ Trạch Viễn nói cậu đừng để bụng, cứ coi như cậu ta đánh rắm đi."

Hứa Dịch nhìn chằm chằm tôi, không chút ý cười.

"Cậu ta nói đúng đấy, Chúc Đường, cậu tránh xa tôi ra một chút, tôi không cần sự giúp đỡ của cậu."

Tôi cúi đầu, cắn nhẹ môi.

Cậu ấy giận rồi sao...

Hai chúng tôi cần bắt cùng một chuyến xe buýt về nhà.

Lúc đợi xe, không khí đông cứng, vô cùng ngượng ngùng.

Tôi chịu không nổi, đành tìm chuyện để nói.

"À mà... sao cậu về muộn thế, cậu đâu phải trực nhật."

Hứa Dịch hờ hững thốt ra hai chữ: "Có việc."

Tôi cạn lời, cậu ấy nói chuyện chán ngắt.

May mà vẫn còn bình luận bay để giải tỏa sự buồn chán cho tôi.

Tôi ngẩng đầu, chọn những cái thú vị để đọc.

【Ai mà ngờ được việc của phản diện lại là trốn trong hành lang lau kính chứ, cười c.h.ế.t mất.】

Tôi sửng sốt.

Khu vực trực nhật của hành lang có một ô cửa sổ rất cao, tấm kính đó ngày nào cũng phải lau.

Nhưng hôm nay một nữ sinh cao ráo khác phụ trách trực nhật lại xin nghỉ không đến, chiều cao một mét sáu của tôi không với tới.

Vốn dĩ định sáng mai mang theo dụng cụ lau kính thần thánh từ nhà đi, đến trường sớm để dọn dẹp.

Không ngờ...

Hứa Dịch lại còn giúp tôi lau nữa chứ.

Tôi ngẩng đầu nhìn Hứa Dịch một cái.

Cậu ấy đang rũ mắt, không biết đang nghĩ gì, hàng mi hơi cong đổ bóng xuống một mảng nhỏ.

Hoàng hôn nhuộm một lớp viền vàng lên mái tóc cậu ấy, khiến cả người Hứa Dịch trông không còn vẻ lạnh lùng nữa.

Cái đồ cứng nhắc này, làm việc tốt mà không lưu danh gì cả.

【Hôm nay không phải nữ phụ trực nhật sao? Phản diện tốt bụng vậy, còn giúp nữ phụ lau kính cơ á?】

【Không phải đâu, là vì nữ chính tan học sau đó đi dạo một lúc ở sân thể dục, phản diện muốn nhìn nữ chính, tấm kính đó quá mờ làm cản tầm nhìn, cậu ấy mới tiện tay lau sạch.】

Tôi bĩu môi.

Mẹ tôi đã dạy, phàm việc gì cũng nên xét hành động chứ không xét động cơ, nếu xét động cơ thì trên đời này chẳng có ai hoàn hảo cả.

Bất kể Hứa Dịch vì mục đích gì, vì Hạ Vãn Vãn cũng được, vì bản thân cậu ấy cũng được, cậu ấy đã giúp tôi rất nhiều lần, đó là sự thật.

Tôi nở một nụ cười rạng rỡ.

"Hứa Dịch, về nhà với tôi đi."

Cậu ấy ngớ người nhìn tôi: "Cái gì?"

Tôi tủm tỉm cười.

" Tôi đang mời cậu về nhà tôi ăn cơm tối đó nha, tôi nói cho cậu biết, sườn xào chua ngọt, thịt chiên giòn, tôm viên, vịt om bia, thịt kho tàu, đậu phụ Tứ Xuyên, gà xào ớt, cà tím xào kiểu Tứ Xuyên, khoai tây thái sợi chua cay... Bố tôi làm..."

Nói được nửa chừng, tôi lau vội nước miếng sắp chảy ra.

"Ng-o-n bá cháy bọ chét luôn! Về nhà tôi ăn cơm tối đi, bố tôi thấy cậu chắc chắn sẽ vui lắm, ông ấy thích cho mấy đứa trẻ gầy gò ăn lắm."

Tôi không nói đây là để cảm ơn cậu ấy đã giúp tôi lau kính.

Khoảng thời gian này tôi đã phần nào hiểu được Hứa Dịch rồi.

Cậu ấy mà biết chắc chắn sẽ hờ hững giải thích: "Đừng nghĩ nhiều, chỉ là để cảm ơn nước cậu mua lần trước balabala..."

Xì! Cái quái gì chứ!

Hứa Dịch âm thầm làm chuyện tốt, thế mà còn sống c.h.ế.t không chịu thừa nhận, cứng nhắc thật đấy.

Một người tốt như vậy sao lại là phản diện được chứ?

Không thể hiểu nổi.

Chỉ vì muốn giành phụ nữ với nam chính thôi sao?

Tôi ngẩn ngơ nhìn Hứa Dịch.

Vành tai mỏng của cậu ấy bị ánh hoàng hôn nhuộm lên một tầng màu hồng nhạt.

"Chúc Đường."

Cậu ấy đột nhiên gọi tôi.

" Tôi không đùa đâu, đừng đến gần tôi, cậu sẽ hối hận đấy."

Nói xong, cậu ấy chẳng đợi xe buýt nữa, vội vã quay người bỏ đi luôn.

Tôi không kịp phản ứng, cứng đờ tại chỗ.

Chủ yếu là tôi không ngờ, có người lại có thể dứt khoát bỏ đi không chút luyến tiếc sau khi nghe tôi đọc xong mấy món ăn đó.

Đợi đến khi tôi muốn đuổi theo thì Hứa Dịch với đôi chân dài đã rẽ ngang rẽ dọc biến mất không còn một dấu vết.

Bình luận bay chế nhạo tôi.

【Nữ phụ lại đụng tường rồi hahaha, đã nói phản diện là để tranh nữ chính với nam chính rồi mà, cô đừng phí tâm tư câu dẫn cậu ta nữa được không!】

Tôi không giận.

Bởi vì tôi có thể cảm nhận được Hứa Dịch không hề ghét tôi.

Cái đầu không thông minh lắm của tôi quay cuồng một lúc, rồi rút ra một kết luận.

Hứa Dịch có bí mật.

Ngày hôm sau đến trường, tôi vẫn vui vẻ chào Hứa Dịch như thường lệ.

Từ nhỏ tôi đã là người rộng lượng, ngủ dậy là mọi chuyện trong lòng đều tan biến hết.

Vô số lần bị Hạ Vãn Vãn khiêu khích trước đây, tôi đều không để tâm.

Chính vì thế, Lộ Trạch Viễn mới luôn dựa vào việc hạ thấp tôi để lấy lòng Hạ Vãn Vãn.

Cậu ta biết tôi sẽ không thù dai.

Thế nên sau khi coi tôi như một đứa ngốc hết lần này đến lần khác, cậu ta vẫn thản nhiên nghĩ rằng tôi vẫn sẽ lẽo đẽo theo sau cậu ta.

Nhưng Chúc Đường của quá khứ đã c.h.ế.t rồi.

Bây giờ tôi là Nữu Hồ Lô Đường có thể nhìn thấy bình luận bay!

Còn về Hứa Dịch, sớm muộn gì tôi cũng phải lừa được cậu ấy về nhà để bố tôi tha hồ cho ăn!

Cô giáo chủ nhiệm đã phát bài kiểm tra tháng lần thứ hai.

Tôi cầm tờ đề thi, trong lòng nguội lạnh đi một nửa.

Kém hai mươi điểm so với bài kiểm tra tháng lần đầu.

Rõ ràng tôi thấy đề không khó mà, rốt cuộc là sao chứ?

Bình luận bay nhảy ra.

【Sao nữ phụ lại ngơ ngác thế kia, ngày nào cũng lẽo đẽo theo đàn ông thì thành tích giảm sút chẳng phải quá đỗi bình thường sao?】

【Thành tích của nam chính và nữ chính, hai bé cưng lại tăng thêm hai hạng nữa rồi, đúng là cường cường thích thật! Mây tầng nào gặp gió tầng đó!】

Tôi siết chặt tay.

Chỉ mình tôi biết, để thoát khỏi số phận vào đại học tệ, gần đây tôi đã chăm chỉ cỡ nào.

Mối tình bắt đầu từ chiếc bánh bao nhỏ

Chương 5