Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau

Chương 56

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Vào thập niên 80 của thế kỷ trước, sở hữu một chiếc xe ba bánh vừa chở người vừa chở hàng, có thể nói là không khác gì sau này có xe ô tô vậy.

Thấy Lục Ngọc vui vẻ đi cùng Phó Cầm Duy, chị dâu cả nhà họ Phó liền khen ngợi: “Xem đôi vợ chồng này xem, tình cảm tốt đẹp biết bao.”

Tiêu Thái Liên vội dặn dò: “Các con ra ngoài đừng có nói năng bừa bãi. Kiếm tiền hay mua sắm đều không được nhắc đến dù chỉ một chữ.”

Chuyện tráo dâu trước kia vẫn còn chưa hoàn toàn lắng xuống, nếu bây giờ họ cứ khoe khoang đắc ý quá mức, nhà họ Lục chắc chắn sẽ lại gây chuyện.

Tiêu Thái Liên vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, bà cẩn thận dặn dò thêm một lần nữa.

Chị dâu cả Phó vội vàng lên tiếng: “Mẹ, chuyện này cần gì mẹ phải nhắc nhở, chúng con biết phải làm gì mà.”

Mấy người chị dâu khác cũng đồng loạt lên tiếng bày tỏ sẽ không tùy tiện nói chuyện này ra ngoài, lúc này Tiêu Thái Liên mới tạm thời yên lòng.

Họ đến xưởng xe để chọn chiếc xe ba bánh. Lục Ngọc lựa chọn chiếc xe trông uy phong nhất, kiểu dáng lớn nhất, trên đó còn được lắp thêm một cái ghế ngồi, vừa có thể chở người, lại vừa có thể tháo rời để chất hàng hóa.

Chiếc xe kia có giá bốn trăm hai mươi tệ, còn chiếc xe này là bốn trăm năm mươi tệ.

Phần lớn xe ở xưởng xe ba bánh đều là đơn vị mua về sử dụng, chưa từng có trường hợp nhận đơn đặt mua riêng lẻ cho cá nhân.

Nhưng thấy họ có ý định mua về để dùng trong gia đình, lại thêm mấy lời nói hay ý đẹp, cuối cùng người quản lý xưởng cũng đồng ý giảm giá cho cô mười tệ. Chiếc xe này đạp rất nhẹ, đàn ông hay phụ nữ đều có thể điều khiển được.

Trên đường trở về, Phó Cầm Duy chở Lục Ngọc trên chiếc xe mới. Thôn Đại Vũ trước nay chưa từng có xe ba bánh, chiếc xe này là chiếc đầu tiên xuất hiện tại đây.

Vừa mới vào thôn, đã có không ít người dân đuổi theo để xem.

“Oa, nhà họ mua xe rồi kìa!”

“Ngồi lên có cảm giác thế nào?”

Lục Ngọc mỉm cười đáp: “Ngồi lên rất thoải mái ạ.”

Mọi người nghe xong đều cảm thấy ngưỡng mộ, họ trực tiếp về thẳng nhà họ Phó. Mấy người anh em làm đồng về đến nhà, nhìn thấy chiếc xe, ai nấy đều muốn được ngồi thử một vòng. Mấy người chị dâu cũng lần lượt lên ngồi thử.

Những người xung quanh cũng có ý muốn ngồi nhưng ngại ngùng không dám mở lời.

Rất nhiều người dân trong thôn đều biết nhà họ Phó đã chi ba trăm tệ sính lễ để cưới Lục Ngọc về từ nhà họ Lục. Mới qua một thời gian ngắn, bây giờ lại mua xe. Quả thật, nhà họ Phó không phải là gia đình bình thường giàu có!

Thấy Lục Kiều đang đi ra ngoài xách nước, có người hiếu sự liền trực tiếp nói lớn: “Cô xem em gái Lục Ngọc của cô bây giờ sống tốt biết bao. Gả đi không cần ra đồng làm việc đã đành, nhà họ Phó còn mua hẳn xe ba bánh cho, ngồi lên uy phong lẫm liệt lắm! Lúc đầu sao cô lại không nghĩ thông như vậy, nếu không thì người ngồi trên chiếc xe đó, đáng lẽ phải là cô mới đúng.”

Sắc mặt Lục Kiều lúc đỏ lúc trắng, cô ta tức giận nói: “ Tôi không thèm!”

Những người xung quanh thấy cô ta tức giận, cũng không nói tiếp nữa, nhưng trong ánh mắt rõ ràng là đang chế giễu cô ta.

Từ sau khi trọng sinh, trong lòng Lục Kiều vẫn luôn giữ một sự kiêu ngạo nhất định. Cô ta nghĩ rằng sau này mình sẽ kết hôn với một người đàn ông thành phố, với số tiền cầm trong tay lên đến mấy vạn tệ, đủ để khiến những người này khiếp sợ. Đối với họ, chỉ có những người nông dân có kiến thức hạn hẹp mới ngưỡng mộ một chiếc xe ba bánh mấy trăm tệ đến mức c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt.

Vốn dĩ nhà họ Lục cũng được coi là một gia đình có chút danh giá trong thôn, nhưng từ sau chuyện tráo dâu xảy ra, rất nhiều người đều ở sau lưng lén lút chê cười họ, điều này khiến cho cả gia đình luôn cảm thấy một bầu không khí ngột ngạt, khó chịu.

Bà nội Lục nhìn thấy Lục Kiều vừa về đến thì liền tỏ thái độ: “Sao bây giờ mới về hả, lại đi ra ngoài đàn đúm nữa. Con gái nhà ai mà lười biếng giống như mày, ngay cả lửa cũng không biết nhóm, gà cũng không thèm cho ăn. Một con nhỏ nông thôn còn tưởng mình là đại tiểu thư.”

Lục Kiều bị mắng đến sắc mặt khó coi, cãi lại: “Bà nội, con chưa từng lơ là việc nhà, vẫn luôn chăm chỉ làm việc.”

Trái lại, em trai cô ta thì chẳng làm gì cả, chỉ ở nhà ăn không ngồi rồi. Bà nội cô ta vốn trọng nam khinh nữ, mặc kệ hành vi của cháu trai, ngày ngày chỉ biết mắng mỏ cô ta.

Bà nội Lục nói: “Nếu không phải vì mày, nhà ta cũng đâu có mất mặt thế này. Mày với mẹ mày đều chẳng phải thứ tốt đẹp gì. Giờ thì con trai ta mất việc, ta mắng hai mẹ con bay là phải đạo. Cái gì mình cũng không có thì đừng có cố chấp, mày thấy Phó Cầm Duy không ra gì, kết quả bản thân cũng chẳng khá hơn chút nào!”

Miệng lưỡi của bà nội Lục vô cùng sắc bén, chỉ cần một cái miệng là có thể công kích tứ phương.

Trong lòng Lục Kiều như có một đống lửa thiêu đốt, có thể biến cô và cả cái nhà này thành tro bụi bất cứ lúc nào.

Cô cố gắng kìm nén sự phẫn nộ trong lòng, nhưng càng ép mạnh, trái tim càng thêm khó chịu.

Bà nội Lục nói: “Ngày mai gọi bà mối Vương tới, sắp xếp cho mày đi xem mắt.”

Trước đây, Lục Kiều có không ít người theo đuổi. Nhưng từ sau vụ tráo dâu, không còn ai nhắc tới chuyện này nữa.

Bà nội Lục vẫn còn tiếc của, muốn mau chóng gả Lục Kiều đi. Cháu gái trong mắt bà ta đều như nhau, sớm muộn gì cũng phải kết hôn, gả cho ai cũng không khác biệt.

Ngọn lửa giận trong lòng Lục Kiều không thể nào kìm nén được nữa, cô ta nói: “Rốt cuộc con có phải là cháu gái ruột của bà không? Trong mắt bà chỉ có tiền thôi sao?”

Nói xong, cô ta tức giận hất cửa bỏ đi!

Điều kiện của những người đàn ông trong thôn đều như vậy, chỉ có Phó Cầm Duy là ưu tú hơn cả, nhưng cô ta còn chẳng chịu gả cho anh ta.

Cô ta có một sự so bì khó hiểu với Lục Ngọc. Dù có gả cho ai, thì người đó cũng không thể kém hơn Phó Cầm Duy, nếu không cô ta sẽ bị cả thôn cười nhạo đến c.h.ế.t mất.

Sau khi chạy ra khỏi nhà, Lục Kiều nhìn thấy một đám người từ xa xa đi tới, cô biết ngay đó là những người đang ngưỡng mộ gia đình nhà họ Phó và chiếc xe ba bánh của họ.

Với tình cảnh hiện tại của nhà họ Lục, nếu bà nội lại muốn gả cô đi, thì chi bằng cô dứt khoát đi tìm Lý Dục Tài để tiếp tục mối lương duyên trước đây. Cô ta đề phòng bà nội Lục sắp xếp hôn sự, như vậy cô ta sẽ khó mà trốn tránh lần hai.

Không biết cô ta lấy đâu ra dũng khí, không nói một lời nào với cha mẹ, trực tiếp đi thẳng vào huyện thành.

Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau

Chương 56