Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau

Chương 6

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Cả đám thanh niên trong thôn cộng lại còn không có tiền đồ bằng một mình Phó Cầm Duy.

Bà nội Lục vốn nghĩ rằng sẽ để cho cái đồ Lục Ngọc này đứng ra hóa giải mọi chuyện. Người ngoài ức h.i.ế.p cô thì thôi đi, vậy mà Lục Ngọc lại dám chống đối lại bà ta, khiến bà ta tức giận không chỗ nào để phát tiết.

Bà nội Lục tức giận nói: “Cái thứ đê tiện! Ngay cả bác gái mày cũng dám nói? Bao nhiêu năm giáo dưỡng của mày đều học vào bụng chó hết rồi hay sao?”

Bác gái Lục nói: “Mày ngoài miệng nói nghe hay lắm, còn không phải là ngoan ngoãn gả đến, nhặt được một người chồng cao quý, thì ngay cả bà với bác gái mày cũng dám oán trách.”

Người dân thôn Đại Vũ nghe tin đều chạy tới đây. Bao nhiêu năm rồi chưa từng thấy có chuyện gì chấn động như vậy. Hai chị em ruột cùng tranh giành một người đàn ông, chuyện xảy ra ngay trước mắt còn đặc sắc hơn cả xem tivi.

Cha mẹ của Lục Ngọc nghe tin lập tức chạy tới, nói: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Bà nội Lục vừa giơ tay định đánh Lục Ngọc nhưng bị cô né tránh được. Bà ta tức giận không thôi, thấy con trai và con dâu hèn nhát, bèn trút giận lên họ: "Cái giống họa hại, sinh ra đứa con gái không biết liêm sỉ như vậy."

Cha mẹ Lục nghe vậy thì c.h.ế.t sững. Vốn dĩ hai người họ là những người hết mực thành thật, đến ngay cả lời cãi lại cũng không biết nói, giờ phải gánh chịu nỗi oan khuất lớn như vậy, trong lòng nghẹn lời, không thốt nên câu nào.

Hai vợ chồng họ như bị bà nội Lục làm cho hóa đá.

Dân làng xúm lại xì xào: "Trông Lục Ngọc hiền lành vậy thôi chứ tâm cơ sâu lắm!"

" Đúng vậy, nhà có điều kiện như nhà họ Phó thì nó mới trèo cao."

"Chứ không thì ai lại đi nhặt mối dở?"

"Dù sao cũng không nên cướp mối lương duyên của chị mình."

"Thật là không biết điều."

Dù Lục Ngọc ra sức giải thích, nhưng chẳng ai tin cả. Nhà họ Lục làm sao có thể bỏ qua mối con rể tốt như vậy chứ? Mọi người đều mặc định là Lục Ngọc có vấn đề.

"Cho dù bị ép cưới, thì cũng có thể không đội khăn voan, là tự mình đồng ý chứ sao?"

"Trời ơi, cái con bé này còn nhỏ mà đã tinh ranh như vậy?"

Lời mắng chửi của bà nội Lục càng thêm gay gắt, càng khiến mọi người tin rằng bà ta có lý.

Lục Ngọc thề trước trời: " Tôi thề, những gì tôi nói đều là sự thật. Nếu có một lời nào là giả dối, tôi xin tuyệt tự tuyệt tôn. Bà, bác gái, hai người dám thề không?"

Dân làng vốn có chút mê tín, nghe Lục Ngọc buông lời thề độc long trọng như vậy, liền bắt đầu suy ngẫm lại lời cô vừa nói, càng nghĩ càng kinh ngạc.

"Hai người các người còn để một đứa nhỏ dọa sợ sao?" Phần lớn dân làng đã có mặt, vây quanh xôn xao bàn tán, trong đó có người phụ họa theo.

Bà nội Lục và bác gái Lục căm hận trong lòng, họ sẽ không tự đi mà nguyền rủa mình. Hai người không dám thề độc, chỉ còn biết tiếp tục mắng chửi Lục Ngọc thậm tệ.

Bà nội Lục và bác gái Lục, kẻ xướng người họa, muốn đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Lục Ngọc. Ai ngờ, nhà họ Phó chỉ đứng nhìn từ xa, lạnh lùng không nói lời nào. Bà nội Lục, với kinh nghiệm đầy mình, mí mắt giật mạnh, bà ta cảm thấy có gì đó sắp vượt ngoài tầm kiểm soát của mình.

Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau

Chương 6