Chu Thư Nhân cởi quần áo: “Không có cách nào, ai bảo nhà chúng ta sang năm muốn dọn đến Bình Châu. Ta lại muốn tham gia khoa cử, thuận lợi thì năm sau sẽ đi thi. Nếu thật sự may mắn, cả nhà đều phải theo ta đi. Trì hoãn một hai năm, thành thân càng phiền phức hơn, không bằng sớm thành thân. Nàng cho rằng nhà họ Đổng nguyện ý gả con gái sớm sao? Còn không phải vì lo lắng quá nhiều nên không có cách nào khác.”
Trúc Lan nghĩ lại cũng phải, cười nói: “Hôm nay đính hôn rất thuận lợi, Lý thị cũng không gây ra sai sót gì, sự giáo dục của ta có hiệu quả rồi.”
Thực ra trong lòng nàng đã chuẩn bị sẵn tâm lý Lý thị sẽ làm mất mặt. Dù sao cũng là lần đầu tiên Lý thị tham gia một sự kiện lớn như vậy. Không ngờ, người khờ cũng có cách của riêng mình. Mấy cô con dâu nhà họ Đổng tìm cớ gây sự cũng không thành.
Nói đến đây, Trúc Lan cau mày: “Mấy cô con dâu nhà họ Đổng không phải là người dễ chung sống.”
Chu Thư Nhân nhíu mày: “Hai nhà đã đính hôn, sau này qua lại càng nhiều hơn. Nếu ai làm nàng bực mình, nàng cũng không cần phải nể nang, nàng dù sao cũng là trưởng bối. Mọi chuyện có ta ở đây!”
Trúc Lan nghe vậy trong lòng thỏa đáng, nhướng mày: “Em cứ tưởng chàng sẽ nói, ai làm em bực mình thì bảo em nhẫn nhịn, sau này còn phải quay lại!”
Chu Thư Nhân véo mũi Trúc Lan: “Ta là người không bảo vệ được vợ mình sao?”
Trúc Lan bật cười: “Yên tâm đi, có bà Đổng Lâm thị ở đó, mấy cô con dâu nhà họ Đổng không dám đâu. Đánh vào mặt em chính là đánh vào mặt Đổng Sở Sở, bà Đổng Lâm thị sẽ không cho phép.”
Chu Thư Nhân tủm tỉm cười, chàng cũng tin tưởng Trúc Lan không phải là người chịu thiệt.
Bữa cơm chiều, Trúc Lan và những người đi đính hôn đều không ăn. Buổi chiều ăn cơm quá muộn, mới ăn xong không bao lâu. Triệu thị dắt mấy đứa trẻ ăn cơm.
Lý thị ở nhà Huyện thái gia miệng như khóa lại, về nhà không còn sợ nữa, miệng liền không ngừng nghỉ. Trúc Lan ở trong phòng cũng có thể nghe thấy tiếng của Lý thị. Từ sân nhà Huyện thái gia rộng bao nhiêu, đến bài trí, rồi đến nha hoàn. Cuối cùng kể đến trang phục của người nhà họ Đổng. Lý thị đem những gì nhìn thấy nhớ được đều kể lại một lần. Sau khi cảm thán ngưỡng mộ, còn đắc ý tổng kết: “Em dâu không đi thật đáng tiếc.”
Trúc Lan: “…”
Vừa về nhà đã lộ nguyên hình!
Trúc Lan nằm một lúc, dù giường đất không đốt lửa, trong phòng vẫn oi bức. Nàng ra không ít mồ hôi. Nhà họ Đổng nhà lớn thông gió tốt, một chút cũng không cảm thấy ngột ngạt. Nhà họ Chu thì không được, nhà nhỏ dù có cửa sổ cũng không dám mở, ở nông thôn muỗi quá nhiều.
Chu Thư Nhân thấy Trúc Lan khó chịu: “Chờ một lát nữa, ta múc nước về cho nàng tắm rửa.”
Trúc Lan hưởng thụ dịch vụ quạt gió của Chu Thư Nhân, nghiêng đầu: “Quen với điều hòa rồi, dù mùa hè ở cổ đại không nóng bằng hiện đại, em cũng có chút không chịu nổi. Còn có mùa hè tắm rửa quá phiền phức, mấy ngày nay ngày nào cũng tắm, chàng bưng nước tắm cũng mệt mỏi.”
Chu Thư Nhân lại không cảm thấy mệt, chỉ là người ra mồ hôi. Khó khăn lắm tắm rửa xong lại thấy khó chịu. Chàng vuốt cằm: “Ngày mai ta dựng một cái nhà gỗ chuyên để tắm rửa. Chỉ tiếc là phương bắc không có cây tre, không thể làm ống dẫn nước lên được. Nhưng có thể đào một con mương, trực tiếp ở nhà gỗ đổ nước, tắm rửa cũng tiện lợi hơn một chút.”
Mắt Trúc Lan sáng lên: “ Đúng là tiện lợi thật.”
Hai người Trúc Lan trò chuyện một lúc, sảnh chính đã yên tĩnh, đây là mọi người đều đã về phòng. Chu Thư Nhân xuống đất lấy nước tắm cho Trúc Lan. Trúc Lan tắm xong mới cảm thấy sống lại.
Động tĩnh Chu Thư Nhân đổ nước không nhỏ, mấy phòng đều có thể nghe được.
Lý thị nhìn chồng nói: “Em không có phúc khí, tự mình nấu nước, tự mình đổ nước, còn phải hầu hạ chồng và con. Cũng không biết khi nào mới có người lấy nước tắm, đổ nước tắm cho em.”
Chu lão đại: “…”
Đây không phải là ám chỉ, đây là nói thẳng ra rồi. Nhưng chàng không muốn động đậy: “Ta cũng là vì tốt cho nàng.”
Lý thị tức giận: “Tốt cho ta?”
Chu lão đại nhìn chằm chằm vào dáng người ngày càng tròn của Lý thị: “Mùa hè rồi, nàng cũng nên giảm béo đi. Mẹ nói quá béo không tốt cho sức khỏe, ta cũng là vì tốt cho nàng.”
Lý thị: “Anh có phải thật sự coi em là ngốc không?”
Chu lão đại nhận lấy cái gối ném lại, ha ha cười: “Nàng không ngốc, nàng là khờ.”
Mắt nhỏ của Lý thị trợn tròn, nàng phát hiện, chồng ngày càng thích bắt nạt nàng!
Phòng bên cạnh, Triệu thị nghe rõ ràng, bật cười không nhịn được. Chị dâu cả quá đáng thương, ngay cả anh cả cũng bắt nạt nàng. Chu lão nhị che mặt, anh cả quá có tiền đồ, cũng chỉ có thể bắt nạt chị dâu cả thôi.