Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1075: Ta Ra Ngoài Một Chuyến

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Bởi vậy, Đồng Thủy Đào do dự một lát rồi cũng đồng ý.

Dù sao nàng cũng thực sự nóng lòng muốn được nhìn thấy cậu em trai mới chào đời của mình.

Đồng Thủy Đào nhanh chóng trở về thu dọn vài bộ y phục, sau đó cùng Đồng Bình rời đi.

Nhà họ Cố đều trở về nhà. Kết quả phủ thí đã có, hàng xóm láng giềng cũng đều đã biết.

Trên đường về, Cố Vân Đông đã đặc biệt mua một ít kẹo bánh, định bụng chia cho mọi người cùng chung vui.

Họ vừa về đến nhà, quả nhiên không lâu sau đã có người đến cửa.

Ở khu này phần lớn đều là người đọc sách, tú tài, cử nhân cũng có, cho nên việc Cố Đại Giang đỗ đệ nhị danh trong kỳ phủ thí, mọi người cũng không quá kinh ngạc, chỉ đến chúc mừng vài câu rồi về.

Số kẹo trong tay Cố Đại Giang nhanh chóng được phát hết. Riêng nhà hàng xóm ở vách bên kia tiểu viện là về sau cùng.

Lúc ra cửa, bà ấy kéo tay Cố Đại Phượng nói: "Lúc trước có vị Phạm muội tử ghé qua, nói rằng chuyện cô nhờ cô ấy để ý đã có manh mối rồi, bảo cô ngày mai qua xem thử."

Mắt Cố Đại Phượng sáng lên, vội cảm ơn người hàng xóm rồi tiễn bà ra ngoài.

Cố Đại Giang tò mò hỏi: "Phạm muội tử là ai vậy?"

"Là nương của Tiểu Diên đó."

Cố Đại Giang chợt hiểu ra: "À, thì ra là nương của Tiểu Diên." Người này ông có ấn tượng, mấy chậu hoa trong sân nhà đều là mua từ nhà họ. "Tỷ nhờ cô ấy để ý chuyện gì vậy?"

"Là chuyện tìm nhà đó, không phải trước đây đã nói với đệ rồi sao? Đợi đệ thi xong phủ thí, chúng ta sẽ dọn ra ngoài ở."

Cố Đại Giang ngẩn ra: "Tỷ có nói, nhưng... nhưng đệ mới vừa thi xong, động tác của tỷ cũng nhanh quá rồi."

Cố Đại Phượng xua tay: "Nhanh gì đâu, đã để ý cả tháng trời mới có chỗ thích hợp. Ngày mai ta sẽ đi xem, nếu được thì thuê luôn."

"Thực ra tỷ..."

"Đệ đừng cản ta, đệ biết tính ta mà, hơn nữa ta đã nói trước với đệ rồi."

Cố Đại Giang nghe vậy, không khỏi thở dài một hơi, không khuyên nữa.

Quả thực cũng không có lý do gì để giữ tỷ ấy lại. Chân của tỷ phu Biển Hán đã đỡ nhiều, công việc điêu khắc gỗ của họ cũng bán rất chạy.

Trước đây, Biển Hán nghe theo lời khuyên của Vân Đông, thường điêu khắc các tác phẩm theo bộ. Không ngờ, quả thực có không ít người không cam lòng chỉ mua một món, thấy tác phẩm có bộ là nhất quyết đòi mua cả bộ.

Số tiền trong tay Cố Đại Phượng bây giờ đã không ít.

Hiện tại, hai vợ chồng họ còn định mua một ít gỗ tốt, điêu khắc những món đồ tinh xảo hơn, rồi gửi bán ở các cửa hàng.

Đợi khi tiền bạc dư dả, họ cũng tính đến việc thuê một cửa hàng, như vậy sẽ không cần phải ngày ngày ra chợ nữa.

Mấy ngày trước phủ thành đổ mưa liền hai, ba hôm, thời tiết như vậy Cố Đại Phượng cũng không tiện bày quán.

Vẫn là có một cửa hàng của riêng mình thì tốt hơn.

Cố Vân Đông thấy cha mình không có ý kiến, lúc này mới lên tiếng: "Đại cô, ngày mai con đi cùng cô."

"Ngày mai con rảnh sao?"

"Vâng ạ."

Cố Đại Phượng gật đầu: "Vừa hay, ta nghe nói mấy tay anh chị ở phố Hưng Thao đều sợ con. Có con đi cùng, ta cũng đỡ được khối phiền phức."

Mấy đứa trẻ lập tức giơ tay: "Chúng con cũng muốn đi."

"Các con đừng đi theo, có phải đi đánh nhau đâu mà cần đông người như vậy. Đợi khi thuê được nhà rồi các con hẵng đến." Cố Đại Phượng thẳng thừng từ chối.

Mấy đứa trẻ thất vọng bĩu môi, hậm hực quay người vào nhà, miệng lẩm bẩm không biết nói gì.

Thiệu Thanh Viễn nãy giờ vẫn im lặng, bỗng khẽ nheo mắt, ngón tay siết chặt lại, đột nhiên nói với Cố Vân Đông: "Ta ra ngoài một chuyến."

Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1075: Ta Ra Ngoài Một Chuyến