Tác giả: Tô Nhục Oa
Cách làm trà lá sen rất đơn giản, chỉ cần rửa sạch lá, đem hấp, sau đó phơi khô rồi cắt nhỏ là được.
Buổi livestream chỉ có thể quay đến bước phơi lá sen. Lâm Du nói với những khán giả trúng thưởng rằng cô sẽ gửi hàng sau khi lá đã khô hẳn.
"Trong buổi livestream lần sau, mình sẽ mở bán cả trà lá sen nữa."
Vì là số lượng lớn, Lâm Du đã tìm đến Tiêu Phượng Vân từ trước, mượn máy sấy của siêu thị Huệ Hòa. Việc này bỏ qua được công đoạn phơi nắng, rút ngắn đáng kể thời gian làm trà.
Tiêu Phượng Vân đồng ý rất nhanh, một phần cũng vì gần đây danh tiếng của siêu thị Huệ Hòa ngày càng lớn.
Lá sen tươi cũng được đóng gói và đưa đến siêu thị Huệ Hòa để bán. Tiêu Phượng Vân định giá hai tệ một lá. Ban đầu, mọi người đều nghĩ Huệ Hòa điên rồi, một chiếc lá sen bình thường mà dám bán giá đó?
Bên ngoài, lá sen phơi gần khô cũng chỉ có hai, ba tệ một cân!
Nhưng Tiêu Phượng Vân nhất quyết không hạ giá. Với mức giá hai tệ, bà cũng không lãi nhiều, chủ yếu là nhìn vào giá trị lâu dài.
Vì vậy, lúc đầu, lá sen nhà Lâm Du bán ế ẩm hơn nhiều so với dưa hấu. Dưa hấu thì lúc nào cũng đông nghịt người mua. Sau khi nếm thử, gần như tất cả mọi người đều công nhận chất lượng dưa hấu của núi Yên Hà. Có những ông bà cụ mua dưa về, thấy con cháu ăn không ngẩng đầu lên được liền tự hào nói: "Tao đã bảo rồi, dưa hấu bây giờ toàn là thuốc, ngọt gắt c.h.ế.t người. Chúng mày xem dưa hấu của Huệ Hòa mà xem, đây mới đúng là vị của ngày xưa."
Người trẻ tuổi thích ăn dưa, nhưng lại phải đi làm đi học, làm gì có thời gian rảnh rỗi?
Thế là, các ông bà cụ trong nhà đồng loạt ra quân. Sáng sớm họ đã thức dậy, không tập thể dục mà đi thẳng đến Huệ Hòa, coi như rèn luyện sức khỏe. Họ đứng chờ ở cửa nhập hàng, đợi dưa hấu đến là xúm lại. Có mấy lần vì người quá đông, hàng còn chưa kịp vào siêu thị đã được cân bán ngay tại chỗ.
Siêu thị Huệ Hòa cũng sợ các cụ tranh giành dưa rồi xảy ra cãi vã, nên mỗi ngày đều chọn ra năm quả dưa để riêng trong tủ đông. Đợi đến khi các quả khác bán gần hết, nhân viên bán hàng sẽ cắt những quả dưa trong tủ đông ra chia. Ai không mua được dưa nguyên quả thì được một miếng, vừa giải nhiệt vừa là an ủi.
Cách làm này quả thực rất hiệu quả. Mọi người vốn không hài lòng với việc Huệ Hòa mỗi ngày chỉ cung cấp một trăm quả dưa, giờ cũng nguôi ngoai trong miếng dưa mát lạnh.
Những ông bà cụ không nỡ mua dưa sau khi biết chuyện này cũng cố ý đến xếp hàng, không vì gì khác, chỉ để được ăn vài miếng dưa hấu. Siêu thị Huệ Hòa không những không đuổi người, mà còn dựng thêm vài chiếc ô che nắng bên ngoài.
Chuyện này được người ta chụp lại đăng lên mạng, vô tình mang lại cho siêu thị danh tiếng tốt về việc kính trọng người già.
So với sự sôi động của dưa hấu, lá sen lại tích lũy được một lượng khách hàng ổn định. Ban đầu, người ta tìm đến chủ yếu là vì ba chữ "núi Yên Hà", nhưng điều kỳ lạ là dù người xem không nhiều, mỗi ngày đều bán hết sạch.
Những người tinh ý cũng thấy lạ, sau khi để ý mới phát hiện, gần như mỗi ngày, vào khoảng giữa trưa, luôn có một nhóm các cô gái xinh đẹp vội vã đến siêu thị. Họ không xem thứ gì khác, chỉ đi thẳng đến quầy lá sen.
Bất kể ngày hôm đó còn lại bao nhiêu, họ đều vui mừng mua hết.
"Hôm nay còn nhiều thế này, tốt quá!"
"Này, cậu có mang thẻ thành viên của Tiểu Vân không? Hôm nay phải cần ba thẻ mới mua hết được đó."
"Mang đây, mang đây, đừng nói là từng này, dù có nhiều gấp đôi cũng mua hết."
"Vậy được, chúng ta nhanh về thôi, về còn phải chia nữa."
Mấy cô gái ra khỏi cửa liền vội vã quay về một tòa nhà văn phòng, bất chấp cái nắng như thiêu như đốt.
"Chúng mình về rồi đây!"
Đây là một trung tâm luyện thi nghệ thuật, chuyên dành cho các thí sinh sắp tham gia kỳ thi. Trong đó có không ít học sinh lớp 12 học múa và học dẫn chương trình.
Mấy cô gái vừa hô lên, lập tức mấy chục người đã xúm lại, tíu tít hỏi họ hôm nay mua được bao nhiêu.
"Hôm nay chúng ta mua được hơn mười lá đó!"
"Tốt quá, tớ sợ lại giống hôm qua, lúc đến đã hết rồi."
Đều là học sinh đang ôn thi, không có thời gian để ngày nào cũng đi chờ mua. Điều may mắn duy nhất là dường như không có nhiều người biết đến công dụng của lá sen, nên họ mới có thể thay phiên nhau "vớ bở".
"Hôm qua chắc chắn là bị người khác mua trước rồi, tớ đã nói rồi, từ từ chắc chắn sẽ có người phát hiện ra."
"Không lẽ trong chúng ta có kẻ phản bội?"
"Tớ không nói đâu nhé."
"Tớ cũng không!"
"Tớ điên rồi mới đi nói ra ngoài. Chúng ta còn mấy tháng nữa là thi rồi, tớ chỉ mong ngoài chúng ta ra không ai phát hiện."
" Đúng vậy, uống trà này vừa có thể giảm cân vừa làm trắng da, ai lại đi nói ra ngoài chứ."
...