Những người đang quan sát liền bật cười.
“Bố Cẩu Đản à, xem ra ông đã đeo cặp sừng này hơi bị lâu rồi đấy!”
“ Đúng thế, cùng sống chung dưới một mái nhà, lẽ nào ông không phát hiện ra một chút bất thường nào sao?”
“ Tôi nói cho ông biết, thật là khốn kiếp mà, nếu tôi là ông, tôi đã xử đẹp cặp cẩu nam nữ này rồi ”!
...
Bố của Cẩu Đản không nói gì cả, ông sẽ không chôn vùi cả phần đời còn lại của mình vì hai kẻ đê tiện này
Đầu của Bí thư ngày càng đau hơn, có ai nói cho ông ấy biết chuyện gì đang xảy ra không. Thanh niên trí thức về nông thôn để xây dựng, lại ngủ chung với vợ của người khác, đã vậy còn bị bắt ngay tại trận, tại sao lại luôn có những sự việc không đứng đắn thế này? Chuyện giữa Mã Nhị Nha và Lý Đại Ngưu chỉ mới trôi qua cách đây không lâu, giờ lại tiếp chuyện mới, ông không còn mặt mũi mà gặp những người bạn đồng sự của mình nữa rồi.
Bí thư tức giận gạt đám đông sang một bên và đi tới phía trước mặt hai người bọn họ, nhìn thấy hai người bọn họ đang tựa vào nhau, trong lòng ông càng thêm phẫn nộ.
“Lục Ái Quốc, cậu còn ngơ ra đó làm gì, còn không mau tách hai người này ra cho tôi, để bọn họ tiếp tục dính với nhau thế này thật là mất mặt làm sao!”
Lục Ái Quốc kêu “ vâng ” một tiếng, sau đó gọi thêm một người khác, nhanh chóng tách hai người kia ra.
Lúc này, Triệu Lý Tưởng mới thực sự tỉnh táo.
“Lục Ái Quốc, thằng khốn kiếp, mày hãm hại tao!” Anh cố gắng vùng vẫy, muốn nói với mọi người rằng mình đã bị gài bẫy.
“ Tôi hãm hại anh thế nào chứ, hai chúng ta uống rượu với nhau, anh uống nhiều tôi cũng uống nhiều. Tôi làm sao biết được hai người lại có thể như thế này cơ chứ, bộ tôi cầm d.a.o kề cổ hai người bắt hai người quan hệ với nhau à?” Lục Ái Quốc không sợ Triệu Lý Tưởng cắn ngược lại mình, chuyện này nếu như bản thân không đồng ý, người khác có thể áp bức được hay sao. Hơn nữa, vừa nãy Cẩu Đản cũng đã nói rồi, hai người bọn họ thường xuyên “đánh nhau ”.
“Mày…”
“Mày cái gì mà mày, anh là một thanh niên trí thức nhưng lại có tác phong không đứng đắn, thật là làm mất mặt đám thanh niên trí thức chúng tôi, anh đúng là con sâu làm rầu nồi canh.”
Ôi trời, mới lên lớp có hai ngay, không tệ đâu, cũng biết dùng thành ngữ rồi cơ đấy. Sở Y Nhất đứng từ xa nghe thấy, cô mỉm cười gật đầu.
Những thanh niên trí thức đi cùng với Triệu Lý Tưởng đã lập tức bày tỏ thái độ nhằm phủi sạch mối quan hệ.
“Hành vi và tác phong của Triệu Lý Tưởng phải được xem xét nghiêm túc. Chúng tôi đề nghị biểu tình tố cáo thật nghiêm khắc để giúp anh ta nhận ra lỗi lầm của mình!” Một thanh niên trong nhóm đứng ra nói với ánh mắt chính trực.
“Các người … các người thấy người gặp nguy, thừa cơ hãm hại. Tôi không phục, tôi không phục. Là bà ta đã dụ dỗ tôi, bằng không một thanh niên trí thức có kiến thức, có văn hóa và có tương lai như tôi, sao có thể thích được một người phụ nữ già nua lại lớn hơn tôi nhiều tuổi như vậy chứ? Là bà ta, đều là do bà ta đã dụ dỗ tôi!”
Triệu Lý Tưởng đã uống không ít rượu, cộng thêm việc bị Lục Ái Quốc tung ra chiêu này. Giờ đây tóc tai rối bù, chỉ vào mẹ Cẩu Đản và chỉ trích bà ấy. Dáng vẻ của Triệu Lý Tưởng hiện giờ giống như một con ác quỷ trong mắt của mẹ Cẩu Đản, người này không còn là người tình từng đối xử dịu dàng với bà, bà thật không dám tin vào mắt của mình, tại sao cậu ta lại trở thành ra như vậy?
Triệu Lý Tưởng nhìn thấy mẹ Cẩu Đản chỉ ngơ ngác mà không nói gì, sự kiêu ngạo của anh càng trịch thượng hơn.
“Thấy không, bà ta không dám nói gì, là do bà ta chột dạ. Bà ta thật không biết xấu hổ, dám dụ dỗ tôi trước mặt chồng và con của mình, cầu xin tôi ngủ với bà ta, thật là quá vô sỉ!” Triệu Lý Tưởng càng nói càng mạnh miệng, anh chỉ muốn đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu của bà ấy.
Mẹ Cầu Đản trợn to đôi mắt, nước mắt lưng tròng, bà từng quan tâm Triệu Lý Tưởng bao nhiêu thì giờ đây càng hận cậu ta bấy nhiêu!
“ Tôi không biết xấu hổ sao, rốt cuộc thì ai mới là người không biết xấu hổ. Vừa mới đến là đã thèm khát Sở Y Nhất, người ta không ngó ngàng gì tới cậu, cậu thì cứ mặt dày đi bắt chuyện với người ta, còn muốn chiếm dụng đồ đạc của nhà người ta.”
“Bà nói láo, tôi không có!”
“Không có sao, vậy vết thương trên tay cậu chẳng phải là do leo tường nhà người ta nên bị đ.â.m trúng hay sao.”
Thật là đặc sắc, Sở Y Nhất và mọi người lắng nghe một cách khoái chí.
Triệu Lý Tưởng giấu đôi bàn tay vẫn chưa hoàn toàn lạnh lặn của mình ở phía sau lưng, điều này càng thể hiện anh đang chột dạ.
“Trèo tường không thành, cậu còn bảo tôi đi rao rêu tin đồn về Sở Y Nhất, nói cô ta cặp kè với người đàn ông khác, phá hoại danh tiếng của cô ta!”