Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 284

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cố Hướng Đông biết cô vợ nhỏ có quan hệ với Đường Cường, vậy chuyện này có liên quan gì đến cô vợ nhỏ không? Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Cố Hướng Đông cũng biết cô vợ nhỏ không thể thoát khỏi liên quan đến chuyện này!

Nhìn màn đêm đen kịt bên ngoài, trong lòng Cố Hướng Đông cũng bị một bóng đen bao phủ. Thay vì ngồi ở đây đoán già đoán non, chi bằng quay về hỏi cô vợ nhỏ của mình, anh tin tưởng cô vợ nhỏ của mình tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện gì sai trái. Bây giờ chỉ cần hỏi rõ ràng mới có thể giải quyết được vấn đề.

“Sao bây giờ anh mới về? Có phải vì chuyện của Đường Cường không? Anh đã ăn cơm chưa đấy? Em có chưa cơm cho anh, để em đi hâm nóng một chút.” Thật ra trời cũng đã muộn rồi, sợ Tiểu Bảo đói nên cô đã cho thằng bé ăn trước, giờ thì thằng bé đã ngủ say.

“Anh ăn rồi, không cần em làm đâu. Y Nhất, anh có chuyện muốn hỏi em!” Cố Hướng Đông nắm tay cô vợ nhỏ nói.

Sở Y Nhất vừa nghe Cố Hướng Đông nói, tim cô bất giác hẫng đi vài nhịp, Cố Hướng Đông muốn hỏi cô chuyện gì? Anh đã phát hiện ra điều gì rồi sao? Cô nên làm thế nào đây?

“Ồ, anh muốn hỏi em chuyện gì?”

“Y Nhất, Đường Cường đã bị người của Cục Tình báo Trung ương bắt đi, bảo rằng muốn tìm hiểu một vài chuyện, tạm thời không biết có vấn đề gì không. Anh muốn hỏi em, Y Nhất, có phải em có chuyện gì đang giấu anh?” Cố Hướng Đông nhìn cô vợ nhỏ không chớp mắt, Sở Y Nhất bị anh nhìn chằm chằm vào mắt cũng cảm thấy có chút khó xử.

“Không có chuyện gì giấu anh hết…”

“Y Nhất, hãy suy nghĩ kỹ trước khi trả lời anh, em phải biết rằng dù em nói gì thì anh cũng sẽ tin em!”

Sở Y Nhất hít sâu một hơi: “Tin tưởng em, sau đó thì sao?”

“Sau đó anh sẽ cố gắng hết sức để giải quyết vấn đề cho em, dù có phải cởi bỏ bộ đồng phục này, thậm chí là cái mạng này anh cũng không tiếc.”

Em không muốn anh như vậy! Em chỉ hy vọng dù ra sao anh vẫn có thể tiếp tục sống tốt!

“Em không giấu anh chuyện gì cả.” Sở Y Nhất xoay người, nhìn Cố Hướng Đông, cô nói với giọng dứt khoát.

“Y Nhất...” Cố Hướng Đông không hiểu vì sao cô vợ nhỏ lại không nói lời thật lòng với mình, cô không tin tưởng anh đến thế sao?

“Đừng lo lắng chuyện của Đường Cường, anh chỉ cần làm tốt việc của anh là được, em có thể giải quyết.”

“Em định giải quyết như thế nào? Em nói cho anh nghe! Cục Tình báo Trung ương trực thuộc quyền quản lý của chính quyền trung ương, em biết điều này có nghĩa là gì không? Có nghĩa là những người trong Ban chấp hành Trung ương Trung Quốc đã chú ý đến chuyện này. Nếu là như vậy, em muốn giải quyết thế nào đây! “Cố Hướng Đông hơi tức giận, cái gì mà chỉ cần mình làm tốt chuyện của mình, cái gì mà để tự cô giải quyết? Cò phải cô muốn tìm Lưu Dịch? Cô thà rằng tin tưởng Lưu Dịch cũng không muốn tin tưởng ở anh?

Cố Hướng Đông thấy mình muốn phát điên, anh trở nên kích động và mất lý trí. Nhất là khi thấy Sở Y Nhất không trả lời mình, xoay người bước lên giường nằm quay lưng về phía anh, anh cảm thấy trong lồng n.g.ự.c có một ngọn lửa không tên đang bùng cháy hừng hực.

Lúc Sở Y Nhất nằm trên giường, đây là lần đầu tiên Cố Hướng Đông hung dữ với cô. Nói một cách công bằng, nếu như cô là Cố Hướng Đông, cô có khả năng sẽ tức giận hơn cả anh.

Cố Hướng Đông, em biết tâm ý của anh, biết anh có thể vì em mà đánh đổi tất cả. Tuy nhiên, tình yêu của anh dành cho em cũng tựa như cách em yêu anh, em không nỡ để anh phải chịu tổn thương một chút nào, đặc biệt là vì chính em.

Bây giờ Lưu Dịch đã đồng ý với cô, anh ấy sẽ gánh lấy tội này thay cô, như vậy thì Đường Cường sẽ không xảy ra chuyện gì nữa, hiển nhiên cũng không cần Cố Hướng Đông phải bỏ ra quá nhiều thứ vì mình.

Trước đây, mỗi lần đôi vợ chồng trẻ xảy ra mâu thuẫn, khi Sở Y Nhất tức giận, Cố Hướng Đông luôn không tiếc sức dỗ dành cô. Nhưng hôm nay, Cố Hướng Đông không muốn dỗ dành cô vợ nhỏ của mình. Cô hoàn toàn không nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, đây không phải chuyện cô có thể giải quyết. Nếu cô không tự nói với anh, vậy thì anh sẽ dùng cách riêng của mình để điều tra, chỉ là cần phải tốn sức một chút mà thôi.

Một chiếc giường, hai người quay lưng vào nhau, mỗi người ngủ một bên. Mặc dù hai người đã từng thân mật, nay lại ngủ chung một giường, Sở Y Nhất có cảm giác giữa cô và anh bị ngăn cách bởi ngàn núi ngàn sông. Trong lòng cô cảm thấy quá tủi thân, nước mắt cũng không kìm được mà rơi xuống. Thế nhhưng cô không muốn Cố Hướng Đông phát hiện ra sử khác thường của mình, nên chỉ có thể tuyệt vọng chịu đựng cảm xúc của mình. Tuy nhiên, có nhiều lúc, bạn càng tự nhủ không được khóc, bạn càng cảm thấy đau lòng muốn khóc.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 284