Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 293

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Người đàn ông không ngờ Sở Y Nhất lại trực tiếp nói như thế, nhất thời không biết phải trả lời ra sao.

“Khụ khụ, vậy sau khi phẫu thuật cần phải làm những gì?” Lưu Dịch ho khan hai tiếng để giải tỏa bầu không khí ngượng ngùng.

“Chúng tôi đều là bác sĩ quê mùa, e là cũng không chuyên nghiệp lắm, các người tự xem rồi làm đi.”

Cô gái này lại bắt đầu bốc hỏa rồi.

Lông mày của người đàn ông nhíu sâu hơn, nhìn bóng lưng Sở Y Nhất rời đi, ánh mắt anh ta có chút căm hận. Vị bác sĩ này cũng quá coi trọng bản thân rồi.

“Trên đời này có một loại người mà cậu không được xúc phạm, đó chính là bác sĩ. Bởi vì người ăn lung tung không thể không bệnh, cậu nói có phải không?” Lưu Dịch thản nhiên nói vài câu.

Ánh mắt người đàn ông chợt lóe lên, đây là đang tự đánh chính mình!

“Bố, đôi mắt của bố đã có thể nhìn rõ rồi sao?” Người phụ nữ kinh ngạc nhìn bố mình đọc chính xác nội dung trong tay, người phụ nữ nghĩ thầm, cô gái xấu xa kia quả nhiên có năng lực.

“ Đúng vậy, sau này mấy đứa cần phải cảm ơn người ta. Bây giờ bố đã khôi phục đôi mắt và có thể nhìn thế giới rõ ràng hơn.”

“Vâng, con biết rồi bố. Bố cứ yên tâm đi, bọn họ sẽ cảm ơn người ta thật đàng hoàng.” Người phụ nữ nói với giọng bất đắc dĩ.

“Anh Dịch à, đôi mắt của bố tôi đã phục hồi rất tốt, về việc chăm sóc sau khi mổ, liệu có thể phiền anh giúp tôi liên hệ với bọn họ, bảo bọn họ tiếp chăm sóc sau khi mổ cho đến khi khỏe hẳn được không.” Người đàn ông lại tìm đến Lưu Dịch, giọng nói khiêm tốn hơn nhiều.

Ồ, cô gái đó cũng hay đấy, làm rất tốt.

“Chú tôi hồi phục tốt là đươc rồi. Về phần chăm sóc sau khi mổ, thật sự không cần thiết phải bảo bọn họ đến đâu. Trước khi rời đi, bọn họ đã nói với tôi rồi, công việc này người nhà bệnh nhân có thể tự làm, vậy nên cũng như nhau cả thôi.”

“Có phải vì chuyện lần trước nên tức giận không?”

“Ha ha, thực sự không phải vậy đâu. Lần trước, khi tôi giải thích những lưu ý sau hậu phẫu cho cậu, bác sĩ đã nói với tôi về vấn đề này. thực sự không cần thiết. Bằng không, ai có tiền mà lại không kiếm chứ, nói đúng không?”

“Được, vậy thì cảm ơn anh Dịch!” Người đàn ông cảm ơn Lưu Dịch, mặc dù trong lòng có chút hoài nghi. Sau đó anh ta đi đồn thổi tay nghề phẫu thuật cao siêu của Sở Y Nhất, cũng coi như bù đắp một chút cho Sở Y Nhất.

Danh tiếng của Sở Y Nhất đột nhiên tăng lên, có vô số người tìm tới cửa.

“Chị Từ, chị bị sao vậy?” Sở Y Nhất thấy chị Từ làm sai đến lần thứ năm, cô nhịn không được liền hỏi.

“Hả? Chị không sao.” Chị Từ sững sờ một lúc, sau đó mới hoàn hồn lại, trả lời Sở Y Nhất.

“Chị Từ, chị lại làm sai rồi.” Sở Y Nhất đưa mắt nhìn tài liệu trong tay chị Từ, chị Từ kêu một tiếng “Hả?”, cúi đầu vội vàng kiểm tra. Cuối cùng thở dài trong bất lực, vứt đống giấy đó đi.

“Rốt cuộc chị sao vậy? Tại sao tâm trí lại cứ lơ đãng thế này?”

“Hầy, đừng nhắc tới chuyện đó. Gần đây chị thực sự lo lắng đến c.h.ế.t mất!” Chị Từ dứt khoát đặt những thứ trong tay xuống rồi bắt đầu kể khổ với Sở Y Nhất, “Y Nhất, em biết đấy. Con trai chị kết hôn được hơn hai năm rồi, thế mà vẫn chưa có con, nhìn thấy vợ chồng hai đứa nó là chị muốn bốc hỏa. Cuối cùng, chị chủ động bảo hai đứa nó đi bệnh viện làm kiểm tra xem sao. Kết quả, bệnh viện nói rằng vợ của con chị bị tắt ống dẫn trứng cho nên mới không thể mang thai. Em nói đi, chuyện này phải làm sao đây?” Chị Từ thở dài thườn thượt sau khi nói.

Tắc nghẽn ống dẫn trứng? Vấn đề cũng không nhiêm trọng lắm, chỉ cần làm thông ống dẫn trứng là được rồi nhỉ?

“Nếu kiểm tra lòi ra vấn đề thì đi trị liệu thôi, bác sĩ đó có nói trị liệu như thế nào không?”

“Đây là điều làm chị lo lắng. Bác sĩ nói không chữa được, bảo bọn chị đi chỗ khác khám. Em nói xem, thế có khác gì muốn nói với chị, gia đình của chị tuyệt hậu rồi không, hầy…”

Sở Y Nhất cau mày suy nghĩ một chút, quản gia nhỏ chắc cũng có thể xem được bệnh này.

“Chị Từ, em có quen một người bạn làm trong bệnh viện, nghe nói kỹ thuật rất giỏi. Hay là chị dẫn con dâu chị đó xem sao?”

“Ồ, thật sao? Bác sĩ đó ở đâu, là bác sĩ chuyên khám khoa sản phụ à?” Chị Từ lập tức lấy lại tinh thần, trực tiếp từ chỗ ngồi của mình bước đến trước bàn làm việc của Sở Y Nhất.

“Chuyện này em không biết nhiều, trước đâyem cũng không hỏi quá chi tiết. Em chỉ biết bệnh viện của họ là bệnh viện tổng hợp, chắc rất giỏi.” Không chỉ khoa phụ sản mà các khoa khác cũng vậy.

“Được, vậy em nói với bạn của em một tiếng. Cuối tuần này chị sẽ dẫn con dâu chị đi khám, thấy được không?” Thực ra chị Từ rất muốn đi ngay, nhưng chị ấy vẫn phải đi làm, ngày mốt mới là cuối tuần.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 293