Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 331

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Không cần phải nói thêm, thà rằng phá chùa còn hơn phá hủy một cuộc hôn nhân.” Sở Y Nhất nắm trong tay một nắm hạt dưa, vừa cắn vừa nói, trông rất thảnh thơi.

Cố Hướng Đông thì ngồi tách hạt dẻ cho cô, không ừ hử gì thêm. Tóm lại anh nói cái gì thì cô vợ nhỏ cũng có lời để đáp lại, chi bằng anh khỏi nói thì hơn.

Đang ăn nửa chừng thì Sở Y Nhất chợt nhớ tới lời của mẹ cả Tôn. Chị hai đã mang thai rồi, cô và Cố Hướng Đông cũng đã bên nhau hơn một năm, thế mà tại sao cái bụng này vẫn không có phản ứng gì thế. Sở Y Nhất cúi đầu sờ sờ bụng, chắc mình không có vấn đề gì đâu nhỉ, quản gia nhỏ đang gạt mình thôi.

Cố Hướng Đông đang bóc hạt dẻ, sau đó ngẩng đầu lên nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình đã bỏ hạt dưa xuống, hạt dẻ được tách vỏ vẫn còn đó mấy quả, cô cúi đầu cau mày nhăn mặt, lát hồi lại sờ vào bụng mình.

“Vợ, có chuyện gì vậy? Bụng của em khó chịu à?”

“Cố Hướng Đông, anh nói xem, có phải bụng của em có vấn đề không?” Sở Y Nhất chỉ vào bụng mình hỏi Cố Hướng Đông.

“Có vấn đề? Có vấn đề gì chứ? Ăn linh tinh bị đau bụng à?” Cố Hướng Đông hơi buồn phiền trước câu hỏi đột ngột này.

“Không, ý em là...”

“Chị, chị ơi…” Sở Y Nhất vừa định lên tiếng, một giọng nói từ trong sân truyền đến. Gọi mình là chị cả, vậy đó là đứa em trai kia của mình ư?

“Em lại đến đây để làm gì?” Đúng là đứa em trai đó của cô, đứa con duy nhất mà Lý Thúy Hoa yêu thương trong lòng.

“Chị, chị xem chị đang nói gì kìa. Năm mới không phải nên về nhà mẹ ruột à, vậy mà chị không về, mẹ bảo em qua đây để đón chị đấy. Đây là anh rể phải không, chào anh rể.” Đứa em trai của Sở Y Nhất, Sở Anh Hùng, nhìn người đàn ông đang đứng cạnh bên chị của mình, cậu ta nhanh chóng chào hỏi, sau đó vươn tay về phía của Cố Hướng Đông.

“Làm gì?” Sở Y Nhất không muốn về nhà bố mẹ ruột. Thật ra Lý Thúy Hoa cũng không muốn cô về làm gì, chỉ muốn cô mang theo đồ về tặng quà. Năm ngoái cũng đâu có để cho cô về, lần này là do thấy công việc của Cố Hướng Đông đã ổn định rồi.

“Quà gặp mặt? Mẹ nói lần đầu tiên gặp mặt anh rể, anh chị phải cho em quà gặp mặt. Vì do đang là Tết, không phải mọi người nên cho em bao lì xì ư.” Sở Anh Hùng đã nghe mẹ của mình kể qua, bảo anh rể mình là cục trưởng, có quyền, lương lại cao. Lý Thúy Hoa bảo Sở Anh Hùng qua đó để đòi quà gặp mặt lần đầu, cậu cũng không quan tâm rốt cuộc có tục lệ như vậy hay không, chỉ cần chio mình tiền là được.

“Sở Anh Hùng, mấy người thèm tiền đến điên rồi à. Lần đầu tiên gặp mặt đòi bao lì xì, em kêu bố mẹ đưa bao lì xì cho lần đầu tiên gặp mặt con rể cho chị, rồi chị sẽ cho lại em.” Khỏi phải nói, đây lại là do Lý Thúy Hoa sắp xếp. Cô phát hiện ra Lý Thúy Hoa giống như một con đỉa hút máu, khó chịu và phiền phức, mấu chốt là cô không thể hoàn toàn vạch rõ ranh giới với bọn họ.

“Chị à, chị thật sự bủn xỉn đến vậy sao, mẹ có nói với em rồi mà em còn không tin cơ đấy. Chị nói xem, anh rể làm cục trưởng, chút tiền này thì có la bao, vậy mà chị không nỡ đưa cho em. Thật đúng là cả con gái đi lấy chồng như bát nước hắt đi. Sau này nếu như chị bị ức hiếp, đừng có cầu xin em đứng ra giúp chị.”

Người ta bảo anh em của nhà gái chính là sức mạnh của các cô gái đã xuất gia. Anh em của nhà gái tốt hay không tốt đều ảnh hưởng trực tiếp đến địa vị của cô con gái bên nhà chồng. Sở Anh Hùng đã dùng điều này để nhắc nhở Sở Y Nhất.

“Điều này thì em có thể yên tâm, có anh ở đây, chị em không bị ai bắt nạt khi ở nhà họ Cố đâu!” Cố Hướng Đông nói.

Sở Anh Hùng gãi gãi mũi, cảm thấy hơi xấu hổ.

Sở Y Nhất cười híp mắt lại, Cố Hướng Đông thật đẹp trai.

“Em đi về nói với mẹ, anh chị không có hứng thú đón năm mới bên nhà mẹ ruột. Cơm ăn không đủ no, đi tay không về nhà mẹ đẻ để ăn cơm thì mẹ có chịu không? Hơn nữa, tối qua chị mới đưa cho mẹ 10 tệ, chị không còn tiền để đưa thêm cho mọi người.”

“Chị đừng đùa nữa mà, em nghe nói điều kiện gia đình họ Cố cũng phải đứng nhất, đứng hai ở xã này, ăn thịt hằng ngày cũng là chuyện bình thường.”

Hử? Không đúng, tối qua khi mẹ quay lại, mẹ bảo rằng phải khuyên can mãi chị hai mới đưa cho 5 tệ để mua một miếng thịt bé tẹo, còn không đủ để nhét kẽ rang. Nhưng theo như lời của chị hai thì chị ấy đã đưa cho mẹ tận 10 tệ. Hừ, chắc chắn đã đưa cho Sở Hồng Ngọc kia 5 tệ, miệng mồm của chị ta ngọt ngào, biết nịnh mẹ, lát quay về tính sổ với bọn họ mới được.

Nhìn thấy vẻ mặt tức giận đến khó coi của Sở Anh Hùng, trong lòng của Sở Y Nhất cảm thấy vui vô cùng, khó khan lắm cô mới khống chế không để bản thân phải bật cười.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 331