Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 382

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Vậy nhé.” Đứa con trong bụng cô mới hai tháng, theo như Hà Thúy Lan nói, sau ba tháng triệu chứng sẽ đỡ hơn rất nhiều. Hiện tại cô hi vọng thời gian trôi qua càng ngày càng nhanh.

“Chú Cố, thím, bọn cháu về trước đây ạ.”

“Mẹ, con có thể chơi với hai anh một lát được không?” Tiểu Bảo thấy hai người anh của mình đang rời đi, cậu bé cũng muốn đi theo.

“Đừng chơi quá lâu, lát nữa về ăn cơm đấy.” Cố Hướng Đông dặn dò vài câu, sau đó Đại Tráng và Tiểu Tráng dẫn Tiểu Bảo xuống lầu.

Đại Tráng nói với Sở Y Nhất, bây giờ trong trường không ai muốn chơi với La Tiểu Dũng nữa. Vì không muốn La Tiểu Dũng bị thương, cô giáo cũng không cho thằng bé học tiết thể dục. Mỗi lần các em học sinh học tiết thể dục, La Tiểu Dũng chỉ có thể ngồi trong phòng học và giương mắt ra nhìn bọn họ chơi đùa.

Sở Y Nhất nghe xong, cô không cảm thấy đáng thương thay cho La Tiểu Dũng. Ngược lại, cô thấy do thằng bé tự chuốc vạ vào mình. Nếu như thằng bé có thể ý thức được lỗi lầm kịp thời, sau đó đừng khởi lên những suy nghĩ xấu xa nữa, vậy thì thằng bé vẫn có thể có được một tuổi thơ vui vẻ. Tất cả mọi chuyện đều phụ thuộc vào chính bản thân thằng bé.

Chuyện La Tiểu Dũng bị bạn cùng lớp cô lập, ít nhiều cũng có tác động từ việc châm dầu vào lửa của Sở Y Nhất. Nhưng nguyên nhân lớn hơn nằm ở chính bản thân của thằng bé. Vì một chiếc cặp sách, thằng bé có thể đẩy bạn cùng lớp của mình vào hố sâu. Nếu sau này thằng bé lớn hơn chút nữa, vậy thì sẽ đến cỡ nào đây?

Vậy nên Sở Y Nhất không muốn bỏ qua cho thằng bé. Làm sai thì phải tự gánh chịu hậu quả!

Thời gian trôi qua, tình trạng của Sở Y Nhất không những không thuyên giảm mà ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn. Chưa đầy hai tháng, khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm vốn dĩ đã gầy đi trông thấy, Cố Hướng Đông lo lắng nhìn cô.

“Y Nhất, hay là để anh bảo mẹ qua đây?” Tranh thủ lúc cô vợ nhỏ đang khỏe, Cố Hướng Đông mau chóng nói những suy nghĩ của mình cho cô biết.

“Cẩu Đản vẫn còn nhỏ, chắc chị hai cũng không tiện. Nếu như mẹ qua chỗ chúng ta, trong nhà phải làm sao đây?” Sở Y Nhất cũng nghĩ đến chuyện này, nhưng lại cảm thấy không thực tế lắm. Mẹ cả Tôn cần phải chăm lo cho rất nhiều người ở trong xã, sao có thể nói vứt là vứt được.

Nhưng cô cũng cảm thấy có lỗi với Cố Hướng Đông, không chỉ phải đi làm mà còn phải chăm sóc cô và Tiểu Bảo, cô không thể chịu đựng được!

Nhắc đến Tiểu Bảo, đã lâu rồi Sở Y Nhất không nói chuyện đàng hoàng với thằng bé. Cô ngước nhìn Tiểu Bảo đang nằm ngủ trên giường, cuộn mình lại, trong lòng Sở Y Nhất cảm thấy rất có lỗi. Thằng bé vẫn còn nhỏ, nhưng cô thật sự không cố ý muốn như vậy, phản ứng mang thai mãnh liệt khiến cô hoàn toàn không có tinh thần để làm chuyện khác.

Sở Y Nhất mơ hồ cảm thấy gần đây Tiểu Bảo ít nói và không thích cười nữa, cô cũng lo lắng. Cô quyết định sáng mai sẽ đi tìm Tiểu Bảo, xem thử rốt cuộc là chuyện gì.

“Anh không cần phải lo lắng cho em, em tự sắp xếp được. Anh mau đi ngủ đi.” Nếu không đi ngủ, Sở Y Nhất nhất định phải nôn thêm mấy lần nữa. Vậy nên Cố Hướng Đông nghĩ, chi bằng để cô ngủ thì hơn.

Dạo gần đây, trong những thứ mà cô vợ nhỏ của anh nôn ra còn có lấp ló vài vệt máu, anh nhìn thấy mà bàng hoàng. Anh lén lút đi bệnh viện hỏi bác sĩ, bác sĩ nói có khả năng do nôn quá nhiều lần, lại không thể ăn được gì, cho nên dạ dày đã không còn thứ gì có thể nôn ra được nữa, vì vậy mới có vệt máu.

Cố Hướng Đông đau lòng ôm lấy cô vợ nhỏ. Trong khoảng thời gian gần đây, cô càng ngày càng ốm. Khi ôm cô vào lòng, anh cảm nhận cô thật nhỏ bé, trong lòng càng cảm thấy buồn hơn.

Sở Y Nhất ngủ cả đêm, tình trạng của cô cũng khá lên rất nhiều. Cô còn đặc biệt mặc quần áo cho Tiểu Bảo, sau đó nắm tay thằng bé và dẫn thằng bé đi ăn sáng chung.

“Tiểu Bảo, gần đây con có chuyện gì không vui sao? Tại sao không nói cho mẹ nghe?” Sở Y Nhất bóc một quả trứng cho Tiểu Bảo rồi đặt vào chén của thằng bé.

Tiểu Bảo cúi đầu ăn thức ăn trong bát của mình, sau đó ngập ngừng một lúc nhưng vẫn không ngẩng đầu lên.

Nhìn thấy Tiểu Bảo như vậy, trong lòng Sở Y Nhất càng thêm lo lắng.

“Đứa em gái trong bụng mẹ dạo này không ngoan lắm nên tâm trạng của mẹ không được tốt. Con cũng nhìn thấy rồi đó, cứ được vài lúc mẹ lại nôn một lần.” Sở Y Nhất liếc nhìn Tiểu Bảo đang chìm đắm trong đồ ăn, cô tiếp tục hỏi, “Tiểu Bảo, có phải con đang giận mẹ? Gần đây mẹ đã không chăm sóc tốt cho con phải không?”

Cố Hướng Đông nhìn cô vợ nhỏ, sau đó nhìn Tiểu Bảo, anh nhận ra rằng gần đây anh bận chăm sóc cô vợ nhỏ, và đã bỏ bê Tiểu Bảo rất nhiều. Trong lòng anh lập tức lo lắng, anh nhìn Tiểu Bảo.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 382