Sau Khi Bị Vu Oan, Ta Thành Thiên Tài Của Hợp Hoan Tông

Chương 11

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

19.

Tháng sau, Ngự Thú Môn huấn luyện được một lô linh thú mới, mời các đại tông môn đến thưởng lãm, khi đó Giang Lâm chắc chắn sẽ đến.

Tông chủ và Trình Vọng dặn dò tỉ mỉ, dạy ta một khóa cấp tốc, bảo rằng đến lúc đó nhất định phải câu được Giang Lâm, đ/oạt lấy một phần công lực của hắn ta.

“Giang Lâm là người có tư chất xuất chúng nhất trong thế hệ trẻ, hắn đã kết đan được trăm năm. Một phần công lực của hắn có thể giúp ngươi trực tiếp đột phá Trúc Cơ Kỳ, đến lúc đó ngươi muốn hạ gục những người cùng lứa dễ như trở bàn tay.”

Tông chủ thần sắc phức tạp:

“Chỉ là, Giang Lâm người này … không dễ đối phó. Thôi, ngươi cứ thử trước, nếu thành công, Hợp Hoan Tông chúng ta từ nay về sau trước mặt Phiêu Miểu Tông cũng có thể ngẩng mặt mà tự hào.”

“Vâng lệnh!”

Ta không dám lười biếng, chăm chỉ cần mẫn, học cách quyến rũ đàn ông từ các sư tỷ.

Đến ngày đến Ngự Thú Môn, Tông chủ còn lấy ra một bộ váy đỏ “nguyệt hoa lưu tiên” quý giá cho ta mặc.

Ta xách vạt váy, lắc lư eo thon từ chim thanh loan bước xuống, tất cả đệ tử đều nhìn đến trợn tròn mắt.

Triệu sư huynh của Ngự Thú Môn mặt đầy nụ cười, đích thân tiến lên đón:

“Thẩm sư muội, cẩn thận kẻo ngã.”

“Các sư huynh sư đệ của các tông môn khác đã ở Bích Vân Các rồi, Thẩm sư muội, ta đưa muội qua đó.”

“Không cần, ta tự đi được.”

Tông chủ nói, ngoài các sư huynh đệ trong nhà, không cần phải khách sáo với những gã đàn ông h/ôi h/ám khác. editor: bemeobosua. Sau này ra ngoài, phải xem công lực và nhan sắc của đàn ông, có giá trị thì hút một chút, không có giá trị thì tuyệt đối đừng để ý, lãng phí thời gian.

Ta ghi nhớ lời dạy của Tông chủ, lạnh lùng bày ra vẻ mặt khó gần, cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.

Bích Vân Các được xây dựng dọc theo bờ hồ, trên hành lang giăng đầy sa trắng, mái hiên chạm trổ ngói biếc, lầu gác trùng trùng điệp điệp, tiếng đàn sáo lượn lờ.

Triệu sư huynh dẫn ta đến một cái bàn gỗ ngô đồng thấp rồi ngồi xuống, dặn dò thị nữ bên cạnh:

“Còn ngây ra đó làm gì? Dâng trà cho Thẩm tiên tử.”

Thị nữ kia cầm ấm trà, ngây ngẩn nhìn chằm chằm ta, rồi hét lên:

“Thẩm Mạn!”

20.

Ta ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy nàng ta mặc một chiếc áo váy cũ kĩ, trên đầu búi tóc hai chỏm, trông như một thị nữ. Không ngờ, đó lại là biểu tỷ của ta, Liễu Thiến Linh.

Ta ngẫm nghĩ một chút, liền hiểu ra. Biểu tỷ lúc trước được nhận vào làm đệ tử ngoại môn, ba năm đầu nếu không có cơ hội được chọn vào nội môn, chẳng phải chỉ có thể làm mấy việc lặt vặt hầu hạ người khác như thế này sao?

Tục ngữ nói, bụng tể tướng có thể chứa thuyền. Ta có được địa vị như ngày hôm nay, lòng dạ cũng đã rộng mở hơn nhiều, không còn để ý đến chuyện cũ nữa.

Nói đi cũng phải nói lại, để được Lạc Tông chủ chọn làm đệ tử thân truyền, ta cũng phải cảm ơn lời đồn mà nàng ta đã tung ra.

Ta gật đầu với nàng:

“Ngươi sống ở Ngự Thú Môn có ổn không?”

“Đồ ti/ện nhân nhà ngươi! Giả bộ tử tế cái gì!”

Ánh mắt biểu tỷ lướt từ cây trâm ngọc trên đầu ta xuống chiếc váy “lưu tiên” rực rỡ kia, màu đỏ chói lòa như kim ch/âm vào mắt nàng.

Chiếc ấm trà trên tay nàng rơi xuống đất, vỡ tan một tiếng.

Nước trà văng tung tóe, biểu tỷ lùi lại mấy bước trong sự lúng túng, giẫm vào vũng nước.

“Đồ d/âm phụ ai cũng có thể cưỡi kia, ngươi dựa vào đâu mà ngồi ở đây?”

“Ai cũng có thể cưỡi?” Nghe biểu tỷ nói vậy, ta có chút xấu hổ cúi đầu:

 “Ngươi quá khen rồi, ta tạm thời vẫn chưa làm được, nhưng ta sẽ cố gắng.”

“Ngươi…”

Biểu tỷ kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời. Ánh mắt những người khác trong phòng đều đổ dồn về phía ta, cảm thán:

“Đây chính là Thẩm Mạn tiên tử sao!”

“Thảo nào Lạc Tông chủ lại muốn nhận nàng ta làm đệ tử thân truyền, quả nhiên có một vẻ ngoài xuất chúng.”

“Các ngươi nói gì vậy! Cái người phụ nữ hạ ti/ện này, các ngươi có biết không, ở phàm trần, nàng ta đã ngủ với không biết bao nhiêu đàn ông rồi!”

Biểu tỷ gào thét đến khản cả cổ.

Những người đến từ các tông phái khác, thấy vậy lại càng tán dương:

“Lại chăm chỉ đến thế, chắc Lạc Tông chủ hài lòng lắm.”

“Hay lắm, hay lắm, xem ra nhân tài kiệt xuất của thế hệ này, không ai khác chính là Hợp Hoan Tông.”

“Ôi, các vị không biết đâu, ngày nàng ta đến Lăng Vân Đài trình diện, ta cũng có mặt. Cực phẩm linh căn hệ Mộc, trăm năm nay chỉ có một mình nàng ta thôi!”

“Nếu không phải nàng ta chí hướng kiên định, ta thật sự muốn cướ/p nàng ta về Huyền Thiên Tông của chúng ta.”

Sau Khi Bị Vu Oan, Ta Thành Thiên Tài Của Hợp Hoan Tông

Chương 11