Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 252: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Tởm quá!” Thúy Lục hết chịu nổi, nàng ta đột ngột bật dậy, muốn xông lên đánh người.

Giản Hành Chi và Nam Phong vội vàng kéo nàng ta lại: “Bình tĩnh, giờ đang thi đấu, Uyển Uyển có thể thắng!”

Vừa nói xong, Tần Uyển Uyển bị tên kia ném đi, đập mạnh xuống đất, bụi bay mù mịt.

Bốn người ngây ra, rốt cuộc Tạ Cô Đường chịu hết nổi, đứng dậy: “Ta đi đánh hắn.”

“Không được!”

Lần này, Thúy Lục bình tĩnh lại, nàng ta và Giản Hành Chi cùng kéo y: “Đây là thi đấu, chúng ta không thể nhúng tay!”

Mang theo suy nghĩ đều là kinh nghiệm sống, bốn người ngồi trên đài cao nhìn Tần Uyển Uyển và người nọ đánh nhau.

Trình độ người nọ chẳng ra sao, nhưng lại rất vô sỉ, mỗi lần mở miệng đều khiến người ta khó kiềm chế, hoặc là làm vài hành động không đứng đắn để nàng tránh, nàng vừa tránh liền mắc bấy, mắc bẫy liền bị đánh.

May mà Tần Uyển Uyển bị đánh quen rồi, đập xuống đất mấy lần đều có thể kiên cường đứng lên.

Tần Uyển Uyển bị đánh vài đợt trên đài thì dứt khoát không đánh nhau với đối phương nữa.

Hắn đuổi, nàng chạy, nàng ra tay không bằng đối phương nhưng chạy lại nhanh hơn.

Phạm vi võ đài nhỏ như vậy, thế nhưng ngay cả y phục của nàng mà hắn cũng không sờ được.

Hai người kẻ đuổi người chạy, đánh cả buổi chiều.

Mắt thấy mặt trời sắp xuống núi mà cứ tiếp tục bất phân thắng bại như vậy, Tạ Cô Đường cắn ngón tay, không nhịn được nói: “Cỡ trình độ này, ta chỉ cần một kiếm.”

Thúy Lục nghiến răng: “Ta chỉ cần một chưởng.”

Giản Hành Chi siết nắm đ.ấ.m liếc mắt nhìn: “Ta chỉ cần một ngón tay.”

“ Nhưng như vậy thì có ích gì?” Nam Phong chán nản: “Mọi người cũng chẳng thể lên đài, còn thua cả ta.”

Lời này khiến đám người càng lo lắng, vội vã uống hai ngụm nước dừa cho hạ hỏa.

Cũng chính lúc đó, tên kia đột nhiên bùng nổ, xung quanh đều là phi kiếm, đồng thời phóng về phía Tần Uyển Uyển.

Tần Uyển Uyển lập tức mở kiếm trận, nhưng đối phương nhanh hơn, đã chuẩn bị chu toàn.

Kiếm trận Tần Uyển Uyển chớp mắt nổ tung, toàn thân nàng bị quang kiếm đ.â.m vào, cắm xuống đất, nằm im bất động.

Bốn người đều sững sờ, nhìn mặt trời chầm chậm hạ xuống.

Người đàn ông kia bước tới cạnh Tần Uyển Uyển, giẫm chân lên mặt nàng.

“Tiểu mỹ nhân.” Đối phương nghiêng đầu: “Còn chưa nhận thua?”

Tần Uyển Uyển không đáp.

Nàng nằm dưới đất, Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển trên đài, trái tim đột nhiên thắt lại.

Thật quá đáng.

Y đột ngột nhận ra điều này —— Đánh người thì thôi, còn giẫm lên mặt, đây là hành động xấu xa quá đáng cỡ nào!

Y nhìn Tần Uyển Uyển trên đài bị giẫm, siết chặt nắm đấm.

Tần Uyển Uyển nằm sấp bên trên.

Khoảnh khắc cảm giác đối phương giẫm lên mặt, phẫn nộ đột ngột xộc thẳng l*n đ*nh đầu nàng

Một tên rồi hai tên, tưởng nàng là gà c.h.ế.t thật hả, cho nên mới ăn h**p nàng như thế?!

Nàng siết nắm đấm.

Phong vân xung quanh biến hóa, người nọ lại hồn nhiên không phát hiện ra.

Tạ Cô Đường ngẩng đầu nhìn trời, đột ngột lên tiếng: “Đây là…”

“Kiếm ý.”

Giản Hành Chi liếc nhìn linh khí xung quanh, ánh mắt dừng trên người Tần Uyển Uyển: “Kiếm của nàng trước giờ không có nhuệ khí, nhường được thì nhường, nhịn được thì nhịn.

Bây giờ…”

Rốt cuộc nàng tức giận rồi.

Tất cả mọi người đều phát hiện, trừ tên đàn ông giẫm lên mặt nàng.

Tên đàn ông quay đầu nhìn về phía trọng tài: “Đếm số đi.”

Trọng tài hoàn hồn, vội bước lên: “Mười, chín…”

Lời còn chưa dứt, ánh sáng trên người Tần Uyển Uyển phóng thẳng lên trời, đối phương ngã lộn mèo sang một bên, tức khắc Uyên Ngưng trở lại trong tay Tần Uyển Uyển.

Nàng c.h.é.m một nhát, đối phương tránh né, ngay lúc đó Tần Uyển Uyển c.h.é.m thêm một nhát ở nửa th*n d*** đối phương, đối phương vội vã xoay người.

Nhưng cũng trong tích tắc xoay người, quang kiếm đã đợi hắn từ lâu, hắn cuống cuồng né tránh, Tần Uyển Uyển túm lấy tóc hắn, lạnh giọng cười một tiếng: “Né cái gì?”

Nói xong, nàng giật tóc đối phương ra sau, đập mạnh xuống đất, sau đó c.h.é.m một nhát về phía nửa th*n d*** của y!

Tất cả kiếm tu đều không khỏi khép chân chặt một chút, nhìn Tần Uyển Uyển cứ như bất ngờ bộc phát oán hận tích tụ lâu ngày, chuyển bị động sang chủ động, điên cuồng vung c.h.é.m về phía kiếm tu kia.

“Ta nhường các người khiến các người lờn mặt hả? Chọc không được, trốn cũng không xong, ta đã chạy thế rồi, ngươi đánh ta thì thôi, ngươi còn giẫm lên mặt ta?!”

Dứt lời, Tần Uyển Uyển giơ tay quét một phát, nháy mắt mười mấy thanh quang kiếm đ.â.m xuyên qua thanh niên.

Thanh niên vẫn không chịu thua, nhào lên trước định đánh, có điều động tác hắn đã chậm chạp, Tần Uyển Uyển hất kiếm hắn đi, vươn tay túm lấy đầu hắn lên gối: “Này thì giẫm! Này thì giẫm!”

Nàng đập điên cuồng mấy chục cái, xoay mặt đối phương đối diện mình: “Có phục hay không? Có biết sai không?!”

“Ta… không …”

Lời còn chưa dứt, Tần Uyển Uyển sầm mặt, túm tóc đối phương nện xuống đài, nện từ trái sang phải, từ phải sang trái, đập tới lui mười mấy cái.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 252: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt