Thấy tay Tạ Cô Đường cầm trường kiếm, dịu dàng mỉm cười tựa như sương mai buổi sớm: “Thương tích khá hơn chưa, cùng luyện kiếm nhé?”
Gió lạnh thổi đầu óc Tần Uyển Uyển tỉnh táo ngay tức khắc.
Nàng nghĩ mình còn phải nhờ vả Tạ Cô Đường, không lý nào từ chối yêu cầu của y, bèn nhanh chóng gật đầu: “Huynh đợi một lát.”
Nói xong, nàng rửa mặt qua loa rồi lập tức ra cửa.
Tạ Cô Đường khát vọng nhìn cửa phòng Giản Hành Chi: “Không biết tiền bối…”
“Đi thôi, đi thôi.”
Tần Uyển Uyển nhớ tới hôm qua Giản Hành Chi vận hành Xuân Sinh chữa trị toàn thân, mặc dù Xuân Sinh là tâm pháp tu phục nhưng thật ra rất mệt người, y nên nghỉ ngơi nhiều hơn.
Nàng không muốn làm phiền, bèn kéo Tạ Cô Đường đi xa: “Đừng quấy rầy người ngủ.”
Giản Hành Chi nằm trên giường lắng nghe đối thoại của người bên ngoài, nghe thấy bọn họ đi xa, kế tiếp là tiếng “leng keng” của điểm vào tài khoản vang lên.
【Chúc mừng, điểm tích lũy +5 nha!】
Giản Hành Chi: “…”
Cứ cảm thấy thời gian điểm tích lũy này tới hơi là lạ.
Giản Hành Chi nằm trên giường, muốn để mình ngủ thêm một lúc, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nhịn được.
Y phải đi xem tình hình.
Y nghĩ Tần Uyển Uyển không giải quyết được Tạ Cô Đường, y phải đi quan sát bọn họ, đề xuất ý kiến cho Tần Uyển Uyển.
Sau khi nghĩ ra lý do, Giản Hành Chi không hề lưỡng lự ngồi dậy, vội vã chạy tới.
Y bày pháp quyết ẩn thân che giấu khí tức chính mình, ngồi xổm sau bụi hoa nhìn Tần Uyển Uyển và Tạ Cô Đường luyện kiếm.
Tần Uyển Uyển đã thắng vòng loại, kế tiếp là phải đấu chung kết với những người thắng liền mười trận khác, cuối cùng trở thành Quân tử kiếm.
Hiện giờ Tạ Cô Đường và nàng so chiêu cũng là một dạng rèn luyện.
Dẫu sao Giản Hành Chi và nàng chênh lệch quá lớn, đánh nhau với những người có trình độ khác nhau mới nhanh chóng trưởng thành.
Giản Hành Chi cũng hiểu đạo lý này.
Y âm thầm lặng lẽ ngồi xổm sau bụi hoa, lén lút quan sát bọn họ.
Thương thế trên người Tần Uyển Uyển còn chưa khỏi hẳn, Tạ Cô Đường chú trọng thảo luận kiếm chiêu Giản Hành Chi dạy nàng, sức lực và tốc độ đều nhường nàng.
Hai người vừa so chiêu vừa nói về hành trình hôm nay.
“Hôm nay, chúng ta ra ngoài trước, lặng lẽ đi theo y, tìm hiểu kỹ rồi quyết định làm sao bắt y.”
Tần Uyển Uyển và Tạ Cô Đường bàn bạc, hai người lướt qua nhau, Tạ Cô Đường giơ tay quét một kiếm ngang đầu nàng: “Sao không trực tiếp ra tay?”
“Bắt lại là vì tin tức.” Tần Uyển Uyển trở tay, kiếm vòng qua tay Tạ Cô Đường: “Thăm dò nội tình rồi ra tay, khả năng hỏi ra sẽ nhanh hơn.
Với lại nếu có thể trực tiếp do thám ra tin tức thì càng tốt.”
“Ừm.
Tạ Cô Đường đáp một tiếng.
Lời hai người lọt vào tai Giản Hành Chi, Giản Hành Chi nghiêm túc lắng nghe, sau đó y phát hiện nghe không hiểu.
Y không khỏi siết chặt cành cây phía trước.
Học trò của y và Tạ Cô Đường có bí mật không cho y biết!
Còn nói sư phụ là quan trọng nhất, nói sau này sẽ hiếu thuận với y!
Nhưng y biết không nên quấy rầy lúc này, y dằn cơn giận, để Tần Uyển Uyển bồi dưỡng tình cảm.
Trời dần sáng, sớm tinh mơ có người liên tục rời giường.
Quân Thù dậy sớm nhất, hắn phụ trách quét dọn đình viện.
Trước đây, hắn chưa từng trải qua cuộc sống thế này, nhưng ở đây mấy ngày, rốt cuộc cũng quen dần…
Hắn thành thạo cầm chổi và thùng nước, đang cảm thấy mệt mỏi, bỗng nghe được tiếng thanh kiếm giao nhau, loáng thoáng có giọng nữ quen thuộc, Quân Thù bừng tỉnh, lập tức nhận ra —— là Tần Vãn!
Hôm qua, hắn nghe nói nàng bị thương, nhưng hôm nay hắn không thể tùy tiện gặp nàng, cũng không muốn để Tần Vãn thấy dáng vẻ nhếch nhác hiện tại của mình.
Hắn hạ quyết tâm phải đợi khôi phục thân phận rồi mới nhận nhau, nhưng lòng hắn nhớ mong, một đêm không ngủ, không ngờ hôm nay lại có thể gặp nàng!
Quân Thù vội vã xách thùng nước, cầm chổi chạy tới.
Đang định lén chui vào xem, chợt hắn nhìn thấy một người ngồi xổm sau bụi hoa rình mò Tần Vãn trước một bước.
Quân Thù nhìn kỹ, phát hiện người lén lút ngồi chỗ này là nam sủng của Tần Vãn – Giản Chi Diễn!
Hôm nay hắn dùng tên giả Giản Hành Chi, còn giả mạo thầy Tần Vãn, canh giữ Tần Vãn ngày đêm, hại hắn ngay cả cơ hội tiếp cận cũng không có.
Trước giờ, Tần Vãn vẫn luôn yêu hắn, cho đến khi Giản Chi Diễn này xuất hiện…
Nhớ tới lúc đầu ở Đài thẩm mệnh, Tần Vãn vốn không định đ.â.m mình, chính tên nam sủng này ép nàng ân đoạn nghĩa tuyệt với hắn và Vấn Tâm Tông, sau này cũng chính tên nam sủng này dẫn nàng rời khỏi Vấn Tâm Tông.
Nếu không có nam sủng này, Tần Vãn vẫn là Tần Vãn năm đó, vẫn là vị hôn thê của hắn, vẫn còn yêu hắn …
Quân Thù càng nghĩ càng hận, nhớ tới hôm nay người này vẫn còn ở bên cạnh Tần Vãn, hắn siết chặt cây chổi, chỉ tức không thể đập một chổi c.h.ế.t y.