Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 268: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cuộc thi chèo thuyền này có một khúc sông thoáng đãng vắng người, tốc độ Yên Vô Song chèo thuyền rất nhanh, mỗi lần đến chỗ này thì xung quanh đều chẳng có ai…” Nam Phong ném bản đồ ra, chỉ vào khúc sông: “Chúng ta có thể thừa dịp này lên thuyền bắt người!”

“Chỉ đành thế.” Tần Uyển Uyển gật đầu, nhìn sang Nam Phong: “Cuộc thi chèo thuyền này cần báo danh trước không?”

“Báo danh không quan trọng, quan trọng là phải có thuyền.” Nam Phong nói tiếp: “Buổi sáng ta gặp may, thuê được con thuyền cuối cùng.”

“Vậy tốt quá.” Tần Uyển Uyển mỉm cười, giơ tay chỉ bản đồ: “Chúng ta bảo trì song song với Yên Vô Song.

Đến khúc sông này thì…” Tần Uyển Uyển nhìn Tạ Cô Đường: “Bắt người.”

Ba người lập sẵn kế hoạch, bên ngoài vang lên tiếng gọi kích động của Kim Kiếm Đồng Tử: “Sư huynh, cuộc thi chèo thuyền sắp bắt đầu rồi, đừng xem bói nữa!”

“Đến ngay đây!”

Yên Vô Song đáp lời, dọn gian hàng, nhảy theo Kim Kiếm Đồng Tử ra ngoài cửa sổ.

Tần Uyển Uyển và Tạ Cô Đường, Nam Phong thấy người chạy, vội vàng thanh toán tiền rồi chạy theo.

Sau khi nhóm người rời đi, Quân Thù quay đầu nhìn Giản Hành Chi đã hoàn toàn ngu người, nghiến răng nói: “Đạo quân, ta đi hỏi thăm tin tức, ngài từ từ bình tĩnh lại.”

Mang thai, mưu sát, g.i.ế.c thầy, âm mưu, lượng tin tức này quá lớn, đối với Giản Hành Chi mà nói thì việc này quá sức tàn nhẫn.

Quân Thù chạy như điên đuổi kịp nhóm người.

Đến bến đò, hắn nhìn thấy Tần Uyển Uyển và Tạ Cô Đường cùng đứng bên cạnh một con thuyền.

Hắn nhìn cờ thi đấu, biết ngay bọn họ định dự thi.

Hắn cầm tờ giấy lộ tuyến đi thuyền, gấp gáp chạy về tiểu quán Thanh Việt, lay Giản Hành Chi đang ngồi dưới đất ngẩn người: “Đạo quân! Đạo quân!” Quân Thù rối rít nói: “Tần cô nương và Tạ Cô Đường đi chèo thuyền với nhau rồi!”

Giản Hành Chi hoàn toàn không nghe lọt lời hắn.

Y ngồi dưới đất, mắt nhìn thẳng tắp phía trước: “Sao Bắc Thành lại mang thai?”

Quân Thù thấy y ngu người, nhất thời nảy sinh chút thương hại.

Ngẫm nghĩ chốc lát, hắn cảm thấy thời cơ đã chín muồi, có thể đề xuất kế hoạch cuối cùng của mình.

“Đạo quân, tạm thời ngài đừng đau lòng, ổn định cảm xúc đã.”

“Sao Bắc Thành lại mang thai?”

“Tình hình bây giờ, ngài cũng thấy rồi đấy.” Quân Thù mặc kệ y, cố bày vẻ đau xót thở dài: “Hôm nay, bọn họ muốn g.i.ế.c ngài, bây giờ không phải ngài c.h.ế.t thì là y chết, các người đã không còn đường quay đầu!”

“Bọn họ chỉ luyện kiếm cùng nhau, những lúc khác ta đều có mặt, lẽ nào luyện kiếm cũng mang thai?”

Giản Hành Chi cau mày suy nghĩ, hoàn toàn không hiểu gì cả.

Quân Thù cạn lời, hắn không nhịn được cao giọng: “Bây giờ mang thai hay không vốn không quan trọng, quan trọng là ngài phải tới đây!”

Giản Hành Chi nghe thấy lời này, quay đầu nhìn Quân Thù, mờ mịt.

Quân Thù chỉ tiếc rèn sắc không thành thép, kiềm chế nôn nóng khoa tay múa chân: “Ngài phải g.i.ế.c Tạ Cô Đường, Tần cô nương mới thuộc về ngài, hiểu chưa?”

Y hiểu.

Y nghe hiểu rồi, vòng tới vòng lui nửa ngày, y mới hiểu rõ, nhướng mày: “Ông muốn g.i.ế.c Tạ Cô Đường?”

Quân Thù sửa lời: “Không phải ta, là ngài, ta đang giúp ngài.”

“Ồ.” Giản Hành Chi gật đầu: “Vậy ông định làm sao giết?”

“Bây giờ bọn họ đang chèo thuyền với nhau.” Quân Thù lấy bản vẽ ra: “Đây là lộ tuyến đi thuyền của họ, nơi này thoáng đãng vắng người, rất thích hợp gây án.”

“Cho nên?” Giản Hành Chi nhíu mày.

Quân Thù nghiêm túc nhìn y: “Ngài g.i.ế.c Tạ Cô Đường ở đây.”

“Cứ phải g.i.ế.c bây giờ à?”

Giản Hành Chi nghi hoặc, Quân Thù nghẹn họng.

Hắn vẫn luôn cho rằng Giản Hành Chi là tên đại ngốc, nhưng giây phút này y lại có chút thông minh, hắn quyết định tăng liều mạnh: “Nếu ngài không g.i.ế.c y, ngài có biết cô nam quả nữ ở trên thuyền thường làm gì không?”

“Làm gì?” Giản Hành Chi cau mày.

Quân Thù bày ra vẻ đau xót lúc đối mặt với “thời thế đổi thay ”: “Làm những chuyện đồi phong bại tục.”

Ví dụ như?”

“Tạo em bé.”

Quân Thù đã nắm vững cách thức nói chuyện với Giản Hành Chi.

Giản Hành Chi nghe thấy ba chữ “tạo em bé”, hô hấp tắc nghẽn.

Cũng chính lúc này, âm thanh “Leng keng” trong đầu y vang lên, điểm tích lũy lại đến rồi!”

Y đứng bật dậy, chạy xộc tới bến thuyền.

Quân Thù ngây người, sau đó hoàn hồn, vội đuổi theo: “Đạo quân! Dẫn ta theo với!”

***

Hai người chạy như điên tới bến thuyền.

Lúc này cuộc thi đã bắt đầu, thuyền của mọi người đã sớm lao đi như tên bắn.

Giản Hành Chi đến bến thuyền định nhảy xuống nước, bên cạnh lập tức có người ngăn lại: “Đợi đã, bây giờ đang thi đấu, đường sông cấm rồi, không thể bơi lội.”

“Thi đấu cái gì?” Giản Hành Chi vội hỏi.

Lời còn chưa dứt, Quân Thù lập tức lên tiếng: “Chúng ta dự thi, chúng ta cũng dự thi!”

“Dự thi?”

Nhân viên công tác cau mày: “Các người có thuyền sao?”

Quân Thù thở hồng hộc: “Chúng ta thuê!”

“Ngại quá.” Nhân viên công tác lắc đầu: “Thuyền thuê hết rồi.”

Vừa dứt lời, bỗng nghe thấy một tiếng nổ ầm bên cạnh.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 268: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt