Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 293: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Giản Hành Chi cắn chặt khớp hàm.

Y biết, Tần Uyển Uyển chỉ không quan tâm, chỉ đang hoàn thành thiết lập nhân vật của mình, có lẽ cũng muốn kiếm điểm tích lũy.

Một khi bọn họ thật sự chạm đến điểm giới hạn của Tần Uyển Uyển, ví dụ như…

“Ngươi có bản lĩnh thì giẫm lên mặt nàng đi.”

Giản Hành Chi giơ tay lên chỉ Tần Uyển Uyển: “Ngươi không dám giẫm, ngươi là đồ con rùa.”

“Giẫm lên mặt thôi…” Kim Kiếm Đồng Tử cười nhạo: “Có gì không dám?”

“Khoan đã!”

Yên Vô Song nghe nói thế, bất giác nhớ tới trận chiến của sư đệ lúc trước.

Có điều tiếng khoan đã của y chưa kịp hô xong, Kim Kiếm Đồng Tử đã giẫm lên.

Tần Uyển Uyển vốn dĩ nằm sấp dưới đất, hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.

Ngay khoảnh khắc nàng nhận ra Kim Kiếm Đồng Tử hạ chân xuống, vũ trụ nhỏ trong lòng nàng đột ngột bùng nổ.

Như vậy mà còn nhịn được thì còn có chuyện gì không nhịn được! Chuyện này là khuất nhục mà cuộc đời nàng dù liều mạng cũng không thể nhịn nữa!

Nàng dốc sức bắt lấy chân Kim Kiếm Đồng Tử, cấp tốc vận hành Xuân Sinh, tóm lấy Kim Kiếm Đồng Tử ném mạnh, đập ra ngay một cái hố!

Toàn thân nàng đều đau nhức, vận hành Xuân Sinh và công pháp Tịch Sơn cùng một lúc khiến gân mạch nàng đau đớn như sắp nổ tung, thế nhưng điều này cũng không thể sánh bằng sự phẫn nộ của nàng.

Giẫm lên mặt nàng giống như một công tắc, khởi động trăm phần trăm kỹ năng báo thù.

Tần Uyển Uyển tóm lấy cổ chân Kim Kiếm Đồng Tử, trực tiếp quăng qua lại mười mấy cái nhanh như chớp.

Kim Kiếm Đồng Tử tức khắc nổi điên, quát lớn: “Đủ rồi!”

Dứt lời, linh lực đột nhiên nổ tung.

Tần Uyển Uyển không dám yếu thế, quang kiếm c.h.é.m lung tung! Cả hai đánh từ dưới đất lên trời, lại đánh từ trên trời xuống dưới đất, tia lửa b.ắ.n tứ phía, vô cùng náo nhiệt!

Mắt thấy Tần Uyển Uyển sắp c.h.é.m trúng Kim Kiếm Đồng Tử, Yên Vô Song siết nắm đấm, y nóng ruột, thần thức lập tức ngưng châm, đột ngột phóng về phía Tần Uyển Uyển.

Mặc dù tu vi Yên Vô Song thụt lùi, nhưng thần thức vẫn mạnh như cũ.

Tuy nhiên cường độ này không đáng là gì trong mắt Giản Hành Chi.

Yên Vô Song dám b.ắ.n lén, y cũng lập tức dùng thần thức ngưng châm, b.ắ.n rơi kim châm của Yên Vô Song!

Thức hải của y bất ổn, không dám dùng nhiều.

Yên Vô Song nhận ra sự tồn tại của Giản Hành Chi, lập tức ngẩng đầu nhìn sang.

Hai tay Giản Hành Chi khép trong tay áo, nghiếng đầu, vẻ mặt gợi đòn.

Yên Vô Song đứng cách đám đông bày tư thế “siết nắm đấm” với Giản Hành Chi.

Đúng lúc Tần Uyển Uyển và Kim Kiếm Đồng Tử bay từ trên trời xuống, hô to:

“Ta đánh, đánh, đánh, đánh!

“Ta chém, chém, chém, chém!”

Hai người đánh xuống rồi lại đánh lên.

Đánh đến bụi bay đầy đầu, rối bù bẩn thỉu.

Giản Hành Chi nhận được khiêu khích của Yên Vô Song, giơ tay lên bày tư thế cắt cổ.

Lúc này, Tần Uyển Uyển và Kim Kiếm Đồng Tử lại đánh nhau rơi xuống.

“Ta đánh, đánh, đánh, đánh!”

“Ta chém, chém, chém, chém!”

Lần này, Giản Hành Chi và Yên Vô Song đều cảm thấy hai người phiền phức.

Thần thức Yên Vô Song tụ kiếm, nhắm thẳng về phía Tần Uyển Uyển.

Giản Hành Chi đồng thời ngưng gấp mười lần số kiếm, nhắm về phía Kim Kiếm Đồng Tử.

Yên Vô Song trợn tròn mắt, lập tức tăng thêm chín thanh.

Hai mươi thanh kiếm vây quanh hai người, bay tới bay lui, giao chiến quyết liệt.

Người khác không nhìn thấy lưỡi kiếm do thần thức ngưng tụ, chỉ có người tu vi tương đương bọn họ mới thấy được.

Tạ Cô Đường và Thúy Lục nhìn nhau, quay đầu lại, thấy Tần Uyển Uyển và Kim Kiếm Đồng Tử trên võ đài đánh nhau quên mình, không hề hay biết chuyện xung quanh.

Còn Giản Hành Chi và Yên Vô Song cũng đánh nhau đầu tắt mặt tối.

Cường độ thần thức của Yên Vô Song thấp hơn Giản Hành Chi, không bao lâu sau đã bắt đầu cảm thấy thức hải đau nhức.

Mà thức hải Giản Hành Chi bất ổn nên cũng bắt đầu cảm thấy đau âm ỉ.

Hai người siết chặt nắm đấm.

Yên Vô Song nghiến răng, dứt khoát từ bỏ đối chiến thần thức, giơ tay phóng linh lực lên võ đài.

Võ đài bên phía Tần Uyển Uyển ầm ầm nâng cao, Giản Hành Chi không hề lưỡng lự cũng phóng linh lực vào võ đài, biến thành một bàn tay lớn ấn bằng chỗ nhô lên cao!

“Chuyện này …”

Giám khảo nhìn thấy kiểu tình huống này, liếc mắt nhìn nhau.

Đám đông bị cục diện bốn người tham gia trận tỉ thí làm kích động, khung cảnh sôi sục.

“Là Yên Vô Song.”

Một giám khảo trong đó quan sát chốc lát, phất tay: “Không quan trọng, chẳng phải phía bên kia cũng mang theo người nhà sao.

Trận chiến vẫn công bằng, cứ đánh thôi.”

Dù sao cũng cản chẳng được.

Lúc này, Tần Uyển Uyển và Kim Kiếm Đồng Tử lại rơi xuống đất, hai người hồn nhiên không phát giác xảy ra chuyện gì, tiếp tục đánh đánh đánh.

Yên Vô Song nhận ra linh lực hao tổn quá nhiều, lập tức đổi cách, bắt đầu ném tiểu đao lên đài.

Giản Hành Chi tóm lấy đá, bắt đầu ném lộn với y.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 293: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt