Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 352: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Ba hồn bảy phách từ trong thân thể Quân Vô Duyên gào thét lao ra.

Những phi kiếm mang theo chú pháp trấn tà kia lập tức lao tới, c.h.é.m ba hồn bảy phách thành tro.

Dưới ánh sáng chói lóa, hồn phách điên cuồng rít gào, sau đó từ từ thất thanh, chỉ còn lại một luồng sáng xanh bay toán loạn đến bên cạnh cơ thể Quân Thù.

Khoảnh khắc kinh lôi giáng xuống, Quân Thù bị đánh bay ra ngoài cùng vách xa, bị xe ngựa đè lên.

Ánh sáng xanh đau đớn và yếu ớt chui vào cơ thể hắn, hắn rùng mình, đau đến gục người,.

666 hoảng hốt hét lên, trơ mắt nhìn mười vạn Vôn bạo phát giáng xuống cơ thể Giản Hành Chi.

Nó bắt đầu khuyên y: “500 điểm tích lũy! 500 điểm tích lũy đổi một đơn miễn phạt đi chủ nhân!”

Giản Hành Chi cắn chặt khớp hàm không nói.

500 điểm tích lũy, y thực thi một nhiệm vụ trọn vẹn cũng chưa chắc có!

Chẳng phải là đau sao, y chịu được!

Y gục dưới đất, quan sát pháp trận có hiệu lực cùng với Thúy Lục và Tạ Cô Đường trong bóng tối, chịu đựng điện giật mười vạn vôn.

Đợi sau khi chắc chắn bóp chế/t hồn phách Thẩm Tri Minh hoàn toàn, Giản Hành Chi vung tay để Kiếm long bay về nơi xa, chui vào trận dịch chuyển trở về Mộ kiếm, rồi lại giơ tay phất lên một trận cuồng phong.

Cuồng phong thổi xe đi, Quân Thù vội vã bò xuống đất, bám chặt mặt đất để đề phòng mình bị cuồng phong cuốn bay.

Giản Hành Chi dẫn hai người Thúy Lục và Tạ Cô Đường quét dọn chiến trường giữa cuồng phong, âm thầm nhặt lại tất cả pháp khí.

Đợi sau khi cuồng phong biến mất, thứ nhẹ cân xung quanh đều bị thổi bay đi.

Quân Thù nằm dưới đất một hồi, nghiến răng chống người dậy.

Hắn nhìn xung quanh thật lâu, chỉ thấy t.h.i t.h.ể phụ thân nằm dưới đất.

Hắn lảo đảo chạy tới, quỳ bịch xuống.

“Trời xanh có mắt…” Hắn mở miệng thều thào.

Một lát sau, hắn vừa khóc vừa cười, bi thương tột độ, ngẩng đầu gào to: “Ông trời, rốt cuộc ông cũng mở mắt rồi!”

Giản Hành Chi thu dọn pháp khí, trong suốt quá trình đều co giật.

Y không nhịn được hỏi 666: “Điện giật còn chưa xong hả? Rốt cuộc chừng nào mới dừng?!”

“Ta cũng không biết …” 666 ấm ức: “Ngài g.i.ế.c nhân vật quan trọng như vậy, không đánh c.h.ế.t ngài là may rồi.”

“Ta không g.i.ế.c ông ta, ông ta sẽ g.i.ế.c Uyển Uyển! Đợi ông ta tiêu hóa linh lực Quân Vô Duyên, chúng ta còn g.i.ế.c ông ta được sao?”

“Thì cũng có nam chính mà.” 666 không vui: “Bây giờ không làm nhiệm vụ được, làm sao đây?”

“Cô hủy đi! Cần nam chính làm gì? Có ta là đủ rồi!”

Giản Hành Chi và 666 ầm ĩ một hồi mới phát hiện Thúy Lục và Tạ Cô Đường đều đang nhìn y.

Y xoay đầu lại, bởi vì đau đớn mà bực bội: “Nhìn ta làm gì?”

Vừa mở miệng, khói đã bốc ra từ miệng y.

Tạ Cô Đường hoảng hốt lên tiếng: “Lúc nãy ngài… vừa trải qua thiên kiếp sao?”

Thế nên mới đánh thành bộ dạng cháy đen như vầy.

Giản Hành Chi giơ tay lên nhìn, phát hiện da mình đều đã đen thui.

Y sờ một nắm tóc, tóc cũng nổ tung cả rồi.

Y giả vờ bình tĩnh: “Bị giật một chút thôi, không sao, chuyện vặt vãnh.

Ngày mai, Uyển Uyển thi đấu thắng, ta mời các người ăn cơm, đi thôi.”

Nói xong, y tăng tốc độ ngự kiếm, bay trở về.

Lúc Giản Hành Chi đáp xuống đất, trời đã gần sáng.

Y vừa đi tới hành lang, liền nhìn thấy Tần Uyển Uyển đứng tại đó.

Thấy bộ dạng cả người cháy đen, tóc tai nổ tung của Giản Hành Chi, Tần Uyển Uyển cũng sững sờ.

“Người…”

“À…” Giản Hành Chi mặc kệ khói bay từ miệng mình, bình tĩnh đáp: “Ta đi thử tính tình của hệ thống, tính nó không vừa, sau này nàng phải cẩn thận.

Ừm, bây giờ ta chỉnh trang một chút, cùng nàng đến cuộc thi.”

“Người không sao chứ?”

Tần Uyển Uyển lo lắng lên tiếng.

Giản Hành Chi cười giễu: “Ta có chuyện gì được? Chỉ mười vạn Vôn nhỏ nhoi, làm gì được ta?”

Nói xong, Giản Hành Chi xoay người, lảo đảo đi về phía phòng mình.

Chưa được mấy bước, “bịch” một tiếng, y ngã nhào xuống đất, co giật từng cơn.

Tần Uyển Uyển sửng sốt chạy tới đỡ y: “Sư phụ, người không sao chứ?”

Nói xong, nàng nhớ tới lá bùa xóa phạt từng dùng trước đây, vội sử dụng điểm tích lũy đổi cho y.

Có điều cuối cùng Giản Hành Chi cũng nhịn hết nổi, cấp tốc đổi 500 điểm tích lũy lấy một đơn miễn phạt trong đầu, rốt cuộc điện giật dừng lại.

Điện dừng, y suy yếu nằm trong lòng Tần Uyển Uyển.

Tần Uyển Uyển nhìn Giản Hành Chi giống như mới từ Châu Phi trở về, nhíu mày: “Rốt cuộc người đã đi đâu?”

“Ta đi …” Giản Hành Chi nuốt nước bọt: “Thay đổi số phận.”

Nam chính rác rưởi gì đó, y tuyệt đối không cho phép thứ đó xuất hiện trước mặt Tần Uyển Uyển!

Mà lúc này, Quân Thù cũng đã khóc đủ.

Hắn dán lên t.h.i t.h.ể cha mình, hoàn toàn không còn tri giác, thiếp đi.

Hắn khẽ gọi tên Tần Uyển Uyển.

Đoá hoa sen trong lòng âm thầm phá n.g.ự.c chui ra, nó tựa như một cái miệng tham ăn, cắn nuốt m.á.u thịt chứa đựng tu vi của Quân Vô Duyên.

Ánh nắng buổi sớm mang theo màu m.á.u và gió, thổi lên từng đợt m.á.u tanh giữa vùng đất hoang vu.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 352: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt