Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 357: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Mà sau khi Mật cảnh trải qua đợt chao đảo dữ dội, nó lại bắt đầu tăng nhiệt độ.

Nàng cảm giác nhiệt độ xung quanh càng ngày càng cao, nóng đến nỗi nàng không thể đáp xuống đất.

Nàng sử dụng linh lực để cố gắng không chạm vào không gian trong Mật cảnh, lần lượt tránh khỏi móng vuốt của thanh niên.

Môi trường chiến đấu khắc nghiệt, đối thủ hung hãn, dần đần khiến nàng có dự cảm mờ mịt.

Nàng cắn răng, không nhịn được mở miệng: “Giản Hành Chi.”

“Chuyện gì?”

Giản Hành Chi đang dùng Tam muội chân hỏa đốt trân châu xanh, nghe thấy giọng nói suy yếu của Tần Uyển Uyển, lòng chợt hoảng: “Sao thế?”

“Có lẽ ta … ta không xong rồi.”

Tần Uyển Uyển khàn giọng nói: “Mật cảnh này toàn là cơ quan, hình như ta sắp thua rồi.”

“Không đâu!”

Giản Hành Chi vừa nghe vậy, lập tức tăng độ lửa: “Ta đang cố gắng, nhất định ta sẽ mở được Mật cảnh!”

Xung quanh càng nóng hơn.

Tần Uyển Uyển và thanh niên đối diện đều thở hồng hộc, động tác thanh niên cũng chậm lại.

Đây là Tam muội chân hỏa.

Đối với tà vật như hắn mà nói, cái này giống như sấm sét, đều là thiên địch.

Hắn vừa truy đuổi Tần Uyển Uyển, vừa hơi hơi tỉnh táo.

Tỉnh táo và ác niệm đan xen.

Hắn bắt đầu hoang mang.

Hắn là ai? Hắn đang làm gì?

Tần Uyển Uyển nhìn động tác người đối diện chậm lại, cảm giác có lẽ hai người bọn họ sắp c.h.ế.t trong Mật cảnh.

Nàng không khỏi đau buồn, bắt đầu bàn giao hậu sự với Giản Hành Chi: “Giản Hành Chi, nếu như ta c.h.ế.t tại đây, người có thể giúp ta một chuyện không?”

“Nàng sẽ không chết!”

Giản Hành Chi vừa nghe đã cuống lên.

Xem ra Tam muội không hữu dụng, y ném trân châu xanh, giơ tay lên sử dụng kiếm chứa sấm sét, bắt đầu vung c.h.é.m trân châu lia lịa.

Vẻ mặt chim sơn ca bị trói bên cạnh nhìn y giống như nhìn tên ngốc.

Y vẫn không hề phát giác.

Tần Uyển Uyển cảm thấy trời đất quay cuồng, đồng thời vô số sấm sét giáng xuống ngoài hang động.

Nàng cảm thấy mình cách cái c.h.ế.t gần hơn nữa.

“Ta còn chưa tìm được phụ mẫu, người có thể tìm giúp ta không?”

“Ta rất vui vì được gặp người, thời gian ở cùng người rất vui vẻ.”

“Giản Hành Chi, thật ra ta cảm thấy người rất tốt.”

Nàng càng nói, cảm giác Mật cảnh càng chao đảo dữ dội, thanh niên áo đen bị một tia sét đánh trúng, sau đó Tam muội chân hỏa thiêu đốt, kế tiếp lại là băng tuyết lạnh giá…

Tần Uyển Uyển nhìn sấm chớp đì đùng xung quanh, lúc lạnh lúc nóng, cuối cùng bị một tia sét đánh trúng, trực tiếp nằm lăn ra đất.

“Giản Hành Chi…”

Nàng cảm giác được xung quanh chấn động giống như bị chim mổ dữ dội, nàng cam chịu nằm yên: “Tạm biệt, ta chưa từng nghĩ cuối cùng mình lại c.h.ế.t một cách phức tạp như vậy.

Mật cảnh này thật có trí tưởng tượng, lúc thì Tam muội chân hỏa, lúc thì Cực âm hàn băng, lúc thì giáng tia sét, lúc thì trời đất quay cuồng, bây giờ hình như còn có chim đang mổ…”

Nghe nói thế, Giản Hành Chi đang túm chim sơn ca, dùng mỏ nó mổ lia lịa vào hạt châu đột nhiên nhận ra chuyện gì.

Y dừng động tác lại, Tần Uyển Uyển mệt mỏi mở mắt: “Nó dừng rồi.”

Giọng nói của nàng mang theo hi vọng: “Giản Hành Chi, người tìm được cách rồi sao?”

Giản Hành Chi không dám lên tiếng.

Y cúi đầu nhìn chim sơn ca miệng mồm đầy máu.

Chim sơn ca phun thổ huyết, cười khẩy: “Mật cảnh này không có kết giới.”

“Ặc…” Giản Hành Chi nuốt nước bọt: “Hình như ta tìm được rồi.”

Tần Uyển Uyển nghe nói thế, chợt nở một nụ cười yên tâm.

Lúc này, một chiếc xe ngựa u linh chậm rãi chạy vào địa phận Hoang Thành.

“Công tử…” Một cậu bé lên tiếng: “Hai vị trong Mật cảnh đánh nhau thế nào?”

“Bán c.h.ế.t bán sống.” Một giọng nói hoa lệ của thanh niên vang lên, hàm tiếu nói: “Đợi thêm chốc nữa, nếu như không chết, vậy anh hùng cứu mỹ nhân…” Thanh niên quay đầu nhìn về phía mây trắng chân trời: “Còn gì hợp hơn.”

***

【 Vở kịch nhỏ 】

Phỏng vấn: “Bạn nghĩ vai diễn của Giản Hành Chi trong truyện là gì?”

Giản Hành Chi: “Nam Chính.”

Hệ thống: “Nam phụ, công cụ hình người.”

Tần Uyển Uyển: “Nhân vật phản diện! Nhân vật phản diện! Nhân vật phản diện!!! Chuyện quan trọng phải nói ba lần!!!”

Lời của Giản Hành Chi khiến Tần Uyển Uyển yên tâm hơn nhiều, mà Giản Hành Chi cũng nhanh chóng trấn tĩnh lại.

Những cái khác không quan trọng, hiện giờ cứu Tần Uyển Uyển là quan trọng nhất.

Y tóm chim sơn ca đến trước mặt, mắt đối mắt: “Không có kết giới mà ngươi nói là ý gì?”

“Là tất cả những chuyện ngươi làm bên ngoài đều sẽ truyền vào bên trong.

Ngươi đốt Tam muội chân hỏa bên ngoài, bên trong cũng sẽ đốt Tam muội chân hỏa.

Ngươi lấy sấm sét đánh nó, bên trong cũng sẽ sấm chớp đùng đùng.”

“Ta hỏi ngươi cái này sao?” Giản Hành Chi nhíu mày, y không cần con chim này nhắc lại chuyện y đã làm lần nữa.

Y dí con chim tới sát mặt, lạnh lẽo nói: “Ta hỏi ngươi, làm sao mới đưa được Uyển Uyển ra ngoài!”

“Không có cách nào.” Chim sơn ca lạnh lùng giải thích: “Hoặc là một trong hai người họ chết, Mật cảnh tự nhiên mở ra.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 357: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt