Tần Uyển Uyển không nói nhiều, tiếp tục hỏi: “Nếu huynh bị nó nuốt chửng, dung hợp với nó, huynh có thể nhìn thấy ký ức của ông ta không?”
“Có thể.”
“Vì sao Thẩm Tri Minh nhập ma?”
“Thật ra hơn hai trăm năm trước, trên người ông ta đã có ma chủng rồi.”
Quân Thù nhíu mày: “Khi đó ông ta vẫn còn Hóa Thần, tu vi cao thâm, bèn phong ấn ma chủng.
Nhưng sau khi sư phụ ông ta biết được chuyện này, lo lắng ông ta không thể khống chế ma chủng, nhất quyết g.i.ế.c ông ta.
Dưới cơn bi phẫn, ông ta giế.t c.h.ế.t sư phụ, trở thành Tông chủ Vấn Tâm Tông.
Thật ra ông ta luôn khống chế ma chủng rất tốt, không vì ma chủng mà làm chuyện xấu xa, chỉ có duy nhất một chuyện là có lỗi với nàng.”
Quân Thù vừa nói vừa ngước mắt nhìn Tần Uyển Uyển.
Tần Uyển Uyển nghi hoặc: “Ta?”
Quân Thù gật đầu: “Hóa ra năm đó ông ta thu nhận Tô Nguyệt Ly làm đệ tử, yêu thương cưng chiều, không phải là vì thích, mà là vì thể chất Tô Nguyệt Ly đặc biệt.
Cô ta có thể chất cực âm, là đỉnh lô cực tốt, song tu với cô ta có thể thay đổi thể chất.”
“Vậy ông ta cần thay đổi thể chất gì?”
Tần Uyển Uyển không hiểu, Quân Thù trầm giọng: “Thể chất Thanh long.”
Tần Uyển Uyển ngây người.
Quân Thù nói tiếp: “Ông ta trúng ma chủng, g.i.ế.c sư phụ mình, tà niệm khó mất, không thể thông qua thiên kiếp phi thăng, cho nên ông ta bí mật quen biết một người, người nọ thỏa thuận với ông ta.
Hắn có một con Thanh long, bảo Thẩm Tri Minh tìm một cô gái có thể chất cực âm, sau khi cô gái này lấy được Long đan, có thể dựa vào phương thức song tu để thay đổi thể chất người còn lại.
Bọn họ sẽ thông qua cô gái này hóa thành thể chất Thanh long, mà chuyện Thẩm Tri Minh cần làm đó là tìm được một cô gái như thế, đồng thời tìm được Ngọc Linh Lung.”
“Cho nên…” Tần Uyển Uyển thì thầm: “Thật ra Tô Nguyệt Ly là công cụ phi thăng của bọn họ.”
“Không sai.”
Quân Thù khàn giọng nói: “Vì vậy từ nhỏ, ông ta đã cực kỳ cưng chiều Tô Nguyệt Ly, không giống một đệ tử bình thường.
Tô Nguyệt Ly nghĩ bản thân có thể dùng tình yêu khống chế đàn ông cũng là do ông ta dạy dỗ mà ra.
Như vậy, tương lai Tô Nguyệt Ly sẽ vì quyền lực mà cam tâm tình nguyện trở thành đỉnh lô hầu hạ bọn họ.”
“ Nhưng xảy ra chuyện bất ngờ, Thanh long kia trốn ra ngoài.
Ban đầu, ông ta không biết Long đan ở chỗ nàng, về sau biết rồi thì vẫn luôn muốn tìm nàng.”
“Kế tiếp móc viên Long đan này ra, đưa cho Tô Nguyệt Ly.”
Tần Uyển Uyển mở miệng, hơi nặng nề.
Cho nên bất luận lúc trước Tần Uyển Uyển giải thích thế nào, bất luận lựa chọn gì, chỉ cần Long đan ở trong cơ thể nàng, nàng không đi, số phận sẽ bị móc Long đan.
Thẩm Tri Minh vốn không để ý Tần Vãn có thật sự đả thương Tô Nguyệt Ly hay không.
Đây có lẽ là nguyên nhân ban đầu hệ thống không để nàng rửa sạch oan khuất mà trực tiếp đ.â.m bản thân rồi xuống núi, dù cho bị Quân Thù bắt cũng không quan trọng.
“Vậy…”
Tần Uyển Uyển còn muốn đặt câu hỏi, nhưng chỉ nghe một tiếng nổ “Đùng”, vách đá sau lưng Tần Uyển Uyển nổ tung.
Nàng nhảy sang một bên, nhìn thấy Giản Hành Chi cầm trường kiếm, sấm sét bao bọc toàn thân, ngẩng đầu nhìn nàng.
“Uyển Uyển.” Y thở hồng hộc, giọng xúc động: “Ta tới cứu nàng đây!”
“Người… Sao người vào đây?”
Tần Uyển Uyển nghe nói thế thì ngây người.
Y cứu người trong Mật cảnh, không thả người ra mà tự mình vào làm gì, đưa đồ ăn hả?
“Ta…
Giản Hành Chi vừa định giải thích, đột nhiên vẻ mặt lạnh lùng.
Trước khi Tần Uyển Uyển kịp phản ứng, y đã bước lên trước, kéo nàng ra sau lưng, nháy mắt xoay người bảo vệ nàng, thuận thế cầm trường kiếm ngăn trường kiếm của Quân Thù c.h.é.m tới, phát ra một tiếng “keng” vang dội.
Tần Uyển Uyển xoay đầu, nhìn thấy mặt Quân Thù lại thối rữa, hiện giờ nửa lớn là mặt của Thẩm Tri Minh, nửa nhỏ là mặt của Quân Thù.
“Giết hắn …” Giọng Giản Hành Chi trầm ổn: “Là có thể ra ngoài.”
***
Nói xong, y đẩy Tần Uyển Uyển sang một bên, đ.â.m kiếm về phía Quân Thù.
Rõ ràng Quân Thù bị cái gì kích động, càng điên cuồng hơn trước.
Linh lực trên người hắn mặc dù hỗn tạp nhưng dù sao cũng là linh lực của ba người Quân Vô Duyên, Quân Thù và Thẩm Tri Minh.
Hắn đột nhiên điên lên, Giản Hành Chi cũng hơi chống đỡ không nổi.
Tần Uyển Uyển thấy tình huống không ổn, phối hợp giáp công trước sau với Giản Hành Chi.
Nàng vừa gia nhập, lập tức hấp dẫn sự chú ý của “Quân Thù”.
“Long đan.”
Giọng nói của Thẩm Tri Minh vang lên, giơ tay chụp phần bụng của Tần Uyển Uyển.
Tần Uyển Uyển vội vàng thối lui, Giản Hành Chi giơ tay lên, một lôi quyết đánh ầm xuống.
Quân Thù khựng lại, Giản Hành Chi túm lấy Tần Uyển Uyển vội vã thối lui, sau đó chạy trốn vào khe rãnh nhỏ.
“Vừa rồi hắn cũng mạnh vậy sao?”
Giản Hành Chi quay đầu hỏi Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển lắc đầu: “Không có, hoàn toàn không mạnh như vậy.”