Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 361: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Giản Hành Chi không nói nữa.

Mật cảnh này vốn là hai người tỉ thí, theo lý không nên có nhiều tà linh như vậy tồn tại.

Nhưng y vừa đến đã có nhiều tà linh như vậy, mà trình độ đối thủ của Tần Uyển Uyển lại đột nhiên tăng lên, rõ ràng là không nhắm về phía nàng.

“Chúng ta tách ra.”

Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển, dặn nàng: “Tìm một nơi trốn đi, chờ ta.”

“Không được.”

Tần Uyển Uyển dứt khoát từ chối: “Có người muốn Long đan của ta, chúng ta ở chung an toàn hơn.”

Giản Hành Chi nghe vậy, lập tức từ bỏ suy nghĩ hai người tách ra, căn dặn nàng: “Nàng chắn một chút.”

Tần Uyển Uyển không hề lưỡng lự quay đầu, chống lại kiếm của “Quân Thù” .

Giản Hành Chi ngồi xuống đất, bắt đầu vẽ trận.

“Quân Thù” dùng kiếm chiêu của Thẩm Tri Minh đánh qua lại với nàng hai chiêu, thấy hồi lâu chưa thắng, hắn đột ngột thét lên một tiếng.

Tiếng thét này dùng phương thức tấn công đặc hữu của nhạc tu Quân Vô Duyên, âm thanh nổ tung xung quanh hai người.

Pháp trận Giản Hành Chi vẽ xong, y nhảy lên, vung trường kiếm ngăn đợt sóng âm kia lại, kéo Tần Uyển Uyển, kêu lên một tiếng: “Lui!”

Tần Uyển Uyển và y cùng lui về sau.

“Quân Thù” trực tiếp c.h.é.m về phía bọn họ, Giản Hành Chi không công mà chỉ lùi.

Ngay khi “Quân Thù” giẫm lên kiếm trận mà y vẽ, hàng trăm thanh quang kiếm từ trận pháp dưới đất phát sáng bay lên, tức khắc xuyên thủng toàn thân hắn.

Máu thịt tung tóe, cơ thể “Quân Thù” rơi lả tả xuống dất.

Giản Hành Chi kéo Tần Uyển Uyển, th.ở dốc nhìn Quân Thù còn động đậy dưới đất.

Mật cảnh vẫn không mở.

Giản Hành Chi không khỏi siết chặt kiếm, nhìn chằm chằm “Quân Thù” trước mặt.

Chẳng bao lâu sau, ánh sáng xanh rực lên, những mảnh t.h.i t.h.ể rơi rụng kia dung hoà lại tựa ra như nước, nhanh chóng tổ hợp thành hình người, đứng lên lần nữa.

Giản Hành Chi không nhịn được mắng thành tiếng: “Cái thứ dơ bẩn gì vậy!”

Mắng xong, y lại xông lên lần nữa!

Lần này, Tần Uyển Uyển không tùy tiện ra tay, nàng đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm “Quân Thù” đang giao chiến với Giản Hành Chi.

Gương mặt của hắn luôn biến đổi, lúc là mặt Quân Thù, lúc là mặt Thẩm Tri Minh.

Thời điểm là Quân Thù, động tác của hắn chậm chạp hơn một chút.

Nhưng lúc là Thẩm Tri Minh, động tác của hắn lại rất điên cuồng.

Giản Hành Chi đã tốn sức một lần, hôm nay lại đánh tiếp, rõ ràng thể lực thiếu hụt rất nhiều.

Y vừa đánh vừa tìm kiếm sơ hở đối phương.

Tần Uyển Uyển đi bên cạnh hắn, quan sát nguồn gốc sức mạnh của hắn.

Ma chủng chứa đựng ác niệm của lòng người.

Thẩm Tri Minh c.h.ế.t rồi, ác niệm của ông ta vẫn có thể mượn ma chủng tiếp tục tồn tại, chạy lên người Quân Thù.

Nói cách khác, ác niệm không mất, “Quân Thù” sẽ không chết.

Nhưng nghịch lý ở chỗ Giản Hành Chi càng muốn g.i.ế.c “Quân Thù” , “Quân Thù” lại càng muốn g.i.ế.c Giản Hành Chi, càng muốn g.i.ế.c người, ác niệm càng mạnh.

Như vậy sớm muộn gì, Giản Hành Chi cũng bị hắn kéo chết.

Nhận ra điểm này, Tần Uyển Uyển nhíu mày.

Nàng suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên lên tiếng: “Quân Thù, Tần Vãn đã c.h.ế.t rồi!”

Động tác “Quân Thù” khựng lại, Tần Uyển Uyển tiếp tục nói hắn biết: “Ta không lừa huynh, ta không phải Tần Vãn.

Ta là hồn phách mà cô ấy nhờ đến đây thực hiện nguyện vọng của mình.

Cô ấy yêu huynh, vẫn luôn yêu huynh, nhưng huynh phụ lòng cô ấy, huynh chỉ yêu Tô Nguyệt Ly.

Lúc cô ấy chắn đao cho huynh, huynh lại mua bánh ngọt cho Tô Nguyệt Ly.

Cô ấy vì huynh mà hái thuốc bị thương, quay đầu huynh lại đưa thuốc cho Tô Nguyệt Ly.”

Nghe thấy những chuyện này, rõ ràng sức mạnh trên người “Quân Thù” suy yếu đi một chút.

“Ta không có!”

Giọng Quân Thù đột nhiên vang lên.

Tần Uyển Uyển giơ tay vung một kiếm, cùng Giản Hành Chi tấn công “Quân Thù” .

Rõ ràng “Quân Thù” có kiềm chế đối với Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển nói tiếp: “Cô ấy nản lòng thoái chí, giây phút đ.â.m mình một nhát trên đài thẩm mệnh, cô ấy đã c.h.ế.t rồi.

Cô ấy lưu lại nguyện vọng cho ta.”

Kiếm của Quân Thù chậm lại, mặc dù kiếm pháp trên tay của hắn vẫn là của Thẩm Tri Minh, nhưng vành mắt lại ẩn chứa chút sốt ruột: “Cái gì?”

“Cô ấy hi vọng huynh có thể mãi mãi là Quân ca ca trong lòng cô ấy.”

Trong lúc nói chuyện, kiếm của “Thẩm Tri Minh” đã ép về phía Giản Hành Chi.

Tần Uyển Uyển đẩy Giản Hành Chi ra, đón lấy mũi kiếm.

Quân Thù đột nhiên nhận ra cái gì, trợn to mắt, quát lớn: “Không!”

Ý chí đột nhiên bộc phát khiến hắn khống chế lại được cơ thể.

Tần Uyển Uyển thấy hắn chững lại, trường kiếm đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c “Quân Thù”

Linh lực mạnh mẽ mang theo pháp quyết Tịch Sơn tràn vào n.g.ự.c hắn, Giản Hành Chi lập tức cắt đứt tứ chi Quân Thù.

Tần Uyển Uyển ngước mắt nhìn hắn: “Cho tới thời khắc này, cô ấy vẫn cầu xin ta phải cứu huynh.”

Miệng Quân Thù trào ra m.á.u tươi, Tần Uyển Uyển bình tĩnh nhìn hắn chăm chú: “Quân Thù, nhát kiếm này của ta không phải muốn g.i.ế.c huynh mà là muốn cứu huynh.”

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 361: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt