Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 362: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Ta muốn giúp huynh sống.”

Nghe nói thế, Quân Thù mỉm cười.

Kiếm ý mang theo sức sống bừng bừng ngưng tụ tại mũi kiếm.

Ma chủng màu xanh lá bị nghiền thành tro dưới kiếm nàng.

Quân Thù th.ở dốc, nhìn nàng chăm chú.

“Nàng có thể…” Hắn khàn giọng: “Biến về mặt của mình không?”

“Ta không phải Tần Vãn.”

Tần Uyển Uyển bình tĩnh đáp.

Quân Thù nhìn chằm chằm nàng.

Ánh mắt nàng không có yêu, không có lưu luyến.

Nàng không phải Tần Vãn.

Cuộc đời hắn theo đuổi tình yêu thuần khiết nhất, hắn cho rằng đó là Tô Nguyệt Ly, nhưng về sau hắn mới biết tình cảm đó chỉ có Tần Vãn.

Nhưng nàng đi rồi.

Nàng thật sự đã không còn tồn tại từ lâu.

Quân Thù không lên tiếng, hắn ngưng mắt nhìn Tần Uyển Uyển.

Thật lâu sau, hắn chậm rãi khép mắt lại.

Khoảnh khắc hắn nhắm mắt, điểm sáng màu xanh lá bay lên từ người hắn.

Tần Uyển Uyển rút kiếm vung một nhát, kiếm ý mang theo sức sống tựa như gió xuân pha lẫn tuyết lạnh, khiến điểm sáng hoàn toàn tắt ngúm giữa không trung.

Làm xong mọi chuyện, Tần Uyển Uyển tựa như xụi lơ, chậm rãi trượt theo vách đá ngồi xuống.

Giản Hành Chi ngưng mắt nhìn kiếm vẫn còn phát sáng của nàng.

Tần Uyển Uyển nghỉ ngơi một chốc, quay đầu nhìn y: “Người đang nhìn gì đấy?”

“Kiếm ý.”

Giản Hành Chi giơ tay lên chỉ vào mũi kiếm của nàng.

Tần Uyển Uyển ngây người, ánh mắt Giản Hành Chi dịu dàng: “Sinh.”

Giản Hành Chi ngẩng đầu nhìn vào mắt nàng: “Đây là kiếm ý gần với Thiên Đạo nhất mà ta từng thấy.”

Tần Uyển Uyển sững sờ nhìn kiếm của mình, không nói một lời.

Giản Hành Chi bước tới cạnh nàng, ngồi xuống, vuốt nhẹ lên kiếm: “Tại sao lúc nàng g.i.ế.c hắn, nàng lại muốn hắn sống?”

“Ta chỉ nghĩ…” Tần Uyển Uyển hơi ngượng ngùng: “Giết không được ác niệm, vậy phải làm sao để nó biến mất? Đương nhiên là lấy thiện ngăn ác, lấy sinh cứu tử.”

Giản Hành Chi nghe thấy lời nàng nói, ngẫm nghĩ rồi bật cười.

“Cũng có lý.”

Dứt lời, mặt đất ầm vang.

Giản Hành Chi ngẩng đầu nhìn xung quanh.

“Mật cảnh sắp mở rồi.”

“Ừ.”

Tần Uyển Uyển đáp lời, đang định mở miệng, mặt đất đột nhiên biến mất.

Tần Uyển Uyển rơi thẳng xuống dưới, sợ hãi hét lên: “Giản Hành Chi!”

Khoảnh khắc tiếng kêu vừa buông, ánh sáng chiếu từ trên trời xuống.

Một thanh niên áo đỏ viền vàng đứng giữa ánh sáng, tiêu sái bay tới.

Gương mặt hắn tuấn tú, vẻ mặt ung dung hàm tiếu.

Lúc hắn tới, dường như thời gian đều ngừng lại.

Tần Uyển Uyển sững sờ nhìn hắn, thanh niên duỗi tay về phía nàng giống như sắp ôm nàng vào lòng.

Có điều không đợi thanh niên kia chạm vào nàng, Tần Uyển Uyển cảm giác một cơn gió mạnh lướt qua, ai đó ôm nàng vào lòng, rơi xuống phía dưới.

Đột ngột mất trọng lượng khiến Tần Uyển Uyển bám lên cổ người kia theo bản năng, chợt nghe Giản Hành Chi thấp giọng cười: “Sợ rồi?”

Tần Uyển Uyển ngẩng đầu, nhìn thấy xung quanh đều là hòn đá bay lơ lửng.

Giản Hành Chi mở kết giới, ngăn cản những hòn đá này va chạm, tóc dài bồng bềnh, tay áo tung bay, ôm nàng ngự gió mà xuống.

Biểu cảm trên mặt y giống như đang cười nhạo nàng, Tần Uyển Uyển bỗng hơi xấu hổ: “Ai cho người ôm ta?”

“Nàng đó.”

Giản Hành Chi quang minh chính đại đáp.

Tần Uyển Uyển đang định phản bác, lại thấy Giản Hành Chi nhướng mày: “Lúc nãy, nàng gọi ta mà.”

Nói xong, dường như đã đến cửa Mật cảnh, Giản Hành Chi bỗng nhắc nhở nàng: “Nhắm mắt.”

Tần Uyển Uyển nghe lời y nhắm mắt lại, cảm giác dường như ánh sáng xung quanh trở nên vô cùng chói mắt.

Mặc dù nhắm mắt, nhưng nàng vẫn cảm thấy ánh sáng biến đổi dữ dội.

Một lát sau, xung quanh truyền đến tiếng hoan hô dậy trời của đám đông.

“Ra rồi! Ra rồi! Cuối cùng Quân tử kiếm năm nay của chúng ta đã xuất hiện!”

Giọng nói phô trương của MC vang lên.

Tần Uyển Uyển cảm giác đáp xuống đất.

Nàng dè dặt mở mắt, phát hiện mình đang được Giản Hành Chi bế, đứng trên võ đài.

Nàng vội vã nhảy xuống, nghe thấy một tràng hoan hô bên dưới.

MC quay đầu nhìn công tử tuấn tú cùng đáp xuống trước sau với bọn họ, xúc động nói: “Lần này đặc biệt cảm tạ công tử Vô Ưu đến đây mở Mật cảnh, giải quyết vấn đề! Suốt một trăm năm, lần đầu tiên công tử Vô Ưu lộ diện, khiến chúng ta vô cùng vui mừng! Hoan hô! Chúng ta cùng nhau kêu lên ——”

“Hoan nghênh ngài! Công tử Vô Ưu!”

Giọng MC hạ xuống, một tiếng “ting ——” vang lên trong đầu Giản Hành Chi.

“Rất tiếc, 【Nhiệm vụ mười một: Cuộc gặp gỡ định mệnh】thất bại.

Nhiệm vụ lần này thất bại bởi vì người thực thi nhiệm vụ cố tình ngăn cản, trừ 200 điểm tích lũy.

Xin người thực thi nhiệm vụ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, không được tùy hứng! Không được tùy hứng! Không được tùy hứng!”

Giản Hành Chi nghe nói thế, khẽ xì một tiếng.

Y xoay đầu quan sát công tử Vô Ưu mỉm cười nhìn bọn họ cách đó không xa.

Nhìn “Chỉ số nhan sắc: 100” và “Độ thiện cảm: –” trên đầu y, Giản Hành Chi lặng lẽ bước lên trước một bước, ngăn giữa Tần Uyển Uyển và công tử Vô Ưu.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 362: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt