Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 389: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Hai người Mai Tuế Hàn và Giản Hành Chi đứng sau sân khấu, Giản Hành Chi thờ ơ mở miệng: “Đã nói rồi đấy, mỗi người một tiết mục.

Ta đập búa, ngươi nâng tảng đá.”

“Ngươi làm con tin, ta nhắm mắt phóng phi tiêu.” Mai Tuế Hàn mở miệng tiếp lời.

“Ta ném vòng lửa.” Giản Hành Chi lại ôm một tiết mục.

“Ta cắm kiếm vào rương.” Mai Tuế Hàn lạnh nhạt lên tiếng.

“Thân thể ngươi được không, kỹ thuật của ta không tốt lắm đâu.” Giản Hành Chi nhìn hắn.

“Trùng hợp thật.” Mai Tuế Hàn mỉm cười quay đầu: “Kỹ thuật của ta cũng chẳng ra sao.”

Dứt lời, tiếng giới thiệu chương trình vang lên: “Kế tiếp, đoàn tạp kỹ ‘Mệnh ta do ta, không do trời’ sẽ mang đến cho chúng ta hàng loạt màn diễn đặc sắc!”

Tiếng vỗ tay dưới sân khấu vang lên, tiếng chiêng trống gõ vô cùng náo nhiệt.

Mai Tuế Hàn và Giản Hành Chi nhìn nhau, cầm công cụ đi lên, giới thiệu chương trình thuyết minh: “Tiết mục thứ nhất, n.g.ự.c đập vỡ tảng đá siêu siêu siêu to!”

Giới thiệu chương trình nói xong, chỉ thấy vài tu sĩ cầm băng ghế sắt, mang lên năm tảng đá lớn lên sân khấu.

Mai Tuế Hàn nhìn thấy tảng đá, sắc mặt hơi biến.

Hắn giả vờ bình tĩnh nằm lên băng ghế, năm tảng đá được người khác khiêng đặt lên ngực, hắn lập tức hụt hơi.

Giản Hành Chi giãn gân cốt, cầm lấy búa sắt bên cạnh

“Ngươi nói xem, người không dính vào chuyện này thì không cần phải chịu tội rồi, đúng không?”

Giản Hành Chi ẩn ý, Mai Tuế Hàn duy trì phong độ: “Thiên mệnh chỉ lối, ta không thể chối từ.”

Giản Hành Chi vừa nghe thiên mệnh đã thấy phiền, y giơ búa sắt lên, đập mạnh xuống!

Nháy mắt tảng đá tan thành tro bụi, Mai Tuế Hàn phun một búng máu.

Dưới sân khấu sững sờ chốc lát, tiếp đó là tiếng vỗ tay như sấm.

“Hay lắm!” Có người dưới sân khấu phấn khích lên tiếng: “Ta chưa từng xem n.g.ự.c đập vỡ tảng đá nào mạnh như vậy!”

“Một tên pháp tu…” Giản Hành Chi ném búa sắt, cười nhạo: “Cũng có chút bản lĩnh.”

Mai Tuế Hàn không nói.

Hắn bịt miệng hộc máu, chống người ngồi dậy.

Thấy người khiêng bàn xoay lên, hắn kích động đi tìm phi tiêu.

“Kế tiếp, bịt mắt phóng phi tiêu bàn xoay!”

Giới thiệu chương trình lại vang lên, Giản Hành Chi bị người ta cột vào bàn xoay, thờ ơ nhìn Mai Tuế Hàn.

Mai Tuế Hàn lau m.á.u trên khóe môi, lạnh lùng nói: “Xoay, xoay nhanh một chút cho ta!”

Người bên cạnh ngây người, giới thiệu chương trình lập tức nói: “Xem ra vị tráng sĩ này tài nghệ cao siêu.

Nào, chúng ta xoay bàn với tốc độ nhanh nhất!”

Phi tiêu chưa phóng, tiếng vỗ tay đã vang lên trước.

Tất cả mọi người đều bị màn kíc.h thích này hấp dẫn.

***

Tần Uyển Uyển và Lạc Hành Chu đứng trên cao.

Nàng và Thúy Lục đều thay y phục giống nhau, y phục này vốn của nữ tử Tây Cảnh, trông rất có phong vị Đôn Hoàng(*).

Váy dài màu ánh trăng, nửa thân trên để lộ cánh tay và eo thon, kim trâm búi cao, chân trần đeo chuông, hai sợi ruy băng cột trên tay, nhìn qua nhẹ nhàng thoát tục.

(*) Tên của một thành phố thuộc tỉnh Cam Túc, tại đây có các hang động chứa các bức bích họa về tượng Phật và tiên nữ, đặc biệt trang phục các tiên nữ rất đặc trưng.

Nàng đeo mặt nạ trắng bạc.

Nghe thấy tiếng vỗ tay, Tần Uyển Uyển đang đi theo Lạc Hành Chu cùng nhìn về phía sân khấu phát hiện bàn xoay của Giản Hành Chi bị xoay hết cỡ, không khỏi kinh hãi.

“Không… không sao chứ…”

Nàng lắp bắp lên tiếng: “Sao bọn họ lại biểu diễn kí.ch thích thế?”

“Càng kí.ch thích càng tốt.” Lạc Hành Chu vui vẻ nói: “Như vậy đám người mới không chú ý đến cô.”

“Chắc không sao đâu nhỉ…” Tần Uyển Uyển không yên tâm.

Thúy Lục cười khẽ: “Có thể xảy ra chuyện gì được? Yên tâm đi.”

Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên sân khấu.

Bàn xoay xoay đến chẳng thấy người đâu, Mai Tuế Hàn bịt mắt, giơ tay lên phóng thẳng về phía Giản Hành Chi!

Giản Hành Chi thấy phi tiêu tới, uốn người thành một góc độ mà người thường khó lòng làm được, tránh tránh né né trên bàn xoay, lợi dụng sức gió tạo ra lúc xoay chuyển cơ thể để thay đổi phương hướng phi tiêu.

Đợi phóng xong trăm cây phi tiêu, bàn xoay dừng lại, mọi người nhìn thấy cơ thể Giản Hành Chi uốn thành một góc độ quỷ dị, phi tiêu cắm chi chít dọc theo cơ thể, đặc biệt là nửa th*n d*** từng cây từng cây chen chúc, núi đao biển đao.

Miệng Giản Hành Chi còn cắn một cây phi tiêu.

Y lia mắt nhìn Mai Tuế Hàn, nở nụ cười khinh miệt.

Tiếng vỗ tay dưới sân khấu như sóng triều, nhóm Tần Uyển Uyển ngồi trên cao cũng không nhịn được vỗ tay cùng người dưới sân khấu.

“Bậc thầy phác họa đường nét cơ thể(*)!” Giới thiệu chương trình xúc động hô to: “Tiết mục càng ngày càng đặc sắc!”

(*) Câu nói thường dùng trong game b.ắ.n s.ú.n.g để chỉ tài thiện xạ quá tệ, toàn b.ắ.n trượt sang bên cạnh kẻ địch, giống như phác họa đường nét bên ngoài cơ thể kẻ địch.

“Đến lượt ngươi.” Giản Hành Chi nhảy khỏi bàn xoay, nghiến răng nghiến lợi nói.

Mai Tuế Hàn mặt không cảm xúc, nhìn người khác đẩy một cái rương lớn lên.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 389: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt