Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 395: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Liễu Phi Sương ngây người, dường như Liễu Nguyệt Hoa cảm thấy mình lỡ lời, đỏ mắt xoay đầu đi.

Liễu Phi Nhứ nhìn hai mẹ con, thở dài nói: “Chuyện đã đến hôm nay, cô mẫu để cháu nói cho.

Thật ra ba đời trước, Bạch Vi đều không thể khẳng định đó là lão tổ, cho nên quan sát những cô gái đó mãi đến ngày thành hôn.

Cuối cùng, cô ta lựa chọn thà g.i.ế.c lầm một trăm còn hơn bỏ sót một người, vì vậy gi.ết c.h.ế.t những cô gái kia.

Nhưng từ khi đường muội(*) ra đời đã mang theo lời nguyền năm đó, chắc chắn là Liễu Y Y, cho nên từ nhỏ đã bị các loài thực vật tấn công.

Vì để đường muội được yên ổn, nhiều năm nay cô mẫu vẫn luôn dùng linh lực kéo dài tính mạng đường muội, ngày đêm trông nom.

Thế nên bất luận đường muội thành hôn hay không, Bạch Vi sớm muộn gì cũng sẽ tới.

Nhưng tiêu hao như thế, thân thể cô mẫu từ từ suy yếu, bà sợ sau này mình không thể bảo vệ Phi Sương.

Đúng lúc hôm nay Ngọc Linh Lung sắp hiện thế, cô mẫu muốn dùng Thủy linh châu gọi Ngọc Linh Lung, dùng sức mạnh Ngọc Linh Lung g.iết c.h.ế.t Bạch Vi, cắt đứt hậu hoạn.”

(*) Em họ

Nghe nói thế, Liễu Phi Sương sững sờ nhìn Liễu Nguyệt Hoa.

Liễu Nguyệt Hoa không nhìn nàng, chỉ nói: “Chúng ta kéo Thiên Kiếm Tông vào, thật vô cùng có lỗi, chỉ là chúng ta cũng không còn cách nào khác.”

“Chuyện này …” Tạ Cô Đường chần chờ: “Liễu gia chủ nên nói từ sớm.”

“Cô Đường, các cậu còn nhỏ, chưa từng giao đấu với Bạch Vi.” Liễu Nguyệt Hoa cười khổ: “Năm đó, lần đầu Bạch Vi g.i.ế.c người phạm giới là g.i.ế.c một vị đệ tử của Thiên Kiếm Tông.

Cô ta và vị đệ tử kia mến nhau, quyết định vĩnh viễn dừng lại ở kiếp kia, tu đạo lại từ đầu.

Kết quả sống với nhau vài chục năm, đệ tử kia thấy nhân sinh đằng đẵng, lĩnh hội Vấn Tâm Kiếm tầng thứ ba, muốn chia tay với cô ta.

Vì thế Bạch Vi gi.ết c.h.ế.t đệ tử này, còn đánh lên Thiên Kiếm Tông, tàn sát cả Tông môn.”

Nghe nói thế, Tạ Cô Đường sững người.

Liễu Nguyệt Hoa nói tiếp: “Thiên Kiếm Tông vốn định tập hợp cả Tông siết c.h.ế.t Bạch Vi, kết quả Tố Đàn Âm xuất hiện.

Cô ta lấy sức một mình, chẳng tổn một binh một tốt đã mang Bạch Vi đi.

Thế nhân đều ca ngợi phong thái tài hoa của Minh Tịnh đạo quân, đó là vì chưa từng gặp Tố Đàn Âm.

Nếu Tố Đàn Âm còn trên đời này, thiên hạ không ai địch lại.

Mặc dù Bạch Vi không bằng Tố Đàn Âm nhưng dù sao cũng tu năm trăm kiếp, trưởng bối Tông môn cậu biết được sẽ không cho Hành Chu mạo hiểm.”

“Hôm nay…” Liễu Nguyệt Hoa thở dài.

Bà ngẩng đàu nhìn Lạc Hành Chu: “Hành Chu, ta cũng không cưỡng cầu cậu phải cưới Phi Sương, nhưng có thể nể mặt sự giao hảo giữa hai Tông, đưa Thủy linh châu cho ta không.

Cậu muốn cái gì, chỉ cần Hoa Thành có thể, chúng ta nhất định sẽ đưa cho cậu.”

Nghe nói thế, Lạc Hành Chu không lên tiếng.

Y ngẩng đầu nhìn Liễu Phi Sương, thấy Liễu Phi Sương cứng đầu không nói, y trầm mặc một hồi rồi cười bảo: “Liễu tiền bối nói đùa rồi, ta muốn cưới Phi Sương là chuyện của ta.”

Liễu Nguyệt Hoa sững sờ.

Lạc Hành Chu đứng lên, nghiêm túc nhin Liễu Phi Sương: “Ta tới đây không phải là để từ hôn.

Ta chỉ muốn hỏi Phi Sương nếu nàng bằng lòng lấy ta, ta liền tới cửa đón dâu.

Nếu Phi Sương không muốn …”

“Vậy huynh thế nào?”

Liễu Phi Sương quay đầu, hơi ngạc nhiên hỏi.

Lạc Hành Chu ngượng ngùng sờ mũi, hỏi dò: “Năm khác ta lại tới?”

Liễu Phi Sương nhìn Lạc Hành Chu.

Lạc Hành Chu mỉm cười, quay đầu nhìn Liễu Nguyệt Hoa: “Liễu gia chủ, ý nguyện của trưởng bối phụ mẫu ta, người không cần nghĩ nhiều.

Phụ thân ta sẽ đồng ý thôi.”

Liễu Nguyệt Hoa không lên tiếng.

Bà nhìn Lạc Hành Chu, thật lâu sau nghẹn ngào nói: “Đứa trẻ ngoan.”

“Chuyện Bạch Vi, ta sẽ báo với phụ thân.

Nếu như ông ấy bằng lòng, Thiên Kiếm Tông sẽ phái người chi viện.

Nếu như ông ấy không bằng lòng…”

Lạc Hành Chu do dự chốc lát, Tạ Cô Đường mở miệng: “Ta sẽ bảo vệ sư đệ và Liễu tiểu thư, ngày cưới có thể tổ chức đúng hạn.”

Lạc Hành Chu quay đầu, thấy ánh mắt Tạ Cô Đường trầm ổn, chóp mũi Lạc Hành Chu cay cay: “Sư huynh …”

Tạ Cô Đường mỉm cười, quay đầu nhìn Giản Hành Chi và Thúy Lục: “Không biết các vị có thể giúp Tạ mỗ một tay?”

“Có thể.” Giản Hành Chi dứt khoát đáp: “Vỗn dĩ cũng là chuyện chúng ta muốn quản.”

Giản Hành Chi nói xong, quay đầu nhìn Liễu Nguyệt Hoa: “Ngày cưới tổ chức đúng hạn.

Tối nay ảo cảnh của cô ta bị phá, hẳn là tổn thương nguyên thần, tạm thời an toàn.

Nhân cơ hội này, chúng ta tăng cường kết giới phòng ngự, bắt đầu từ hôm nay thay phiên trông chừng Lạc Hành Chu và Liễu Phi Sương đến khi kết thúc ngày cưới, đồng thời giúp các người g.i.ế.c Bạch Vi.

Sau đó, ta có một yêu cầu quá đáng.”

“Mời nói.”

“Ngày sau, ta mở Đăng Tiên Môn, có thể mượn mảnh Ngọc Linh Lung trong tay Liễu thị dùng hay không?”

Nghe nói thế, Liễu Nguyệt Hoa mỉm cười: “Nếu Đạo quân có thể giúp Liễu thị giải quyết ân oán với Bạch Vi, chúng ta xin hai tay dâng Ngọc Linh Lung, cần gì mượn dùng?”

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 395: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt