Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 396: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Vậy một lời đã định.”

Giản Hành Chi và Liễu Nguyệt Hoa thỏa thuận tiến trình.

Mọi người bàn bạc xong, Liễu Trung phái người đến khách sạn đón Nam Phong, sau đó sắp xếp cho nhóm người Tần Uyển Uyển ở lại.

Mọi người đi theo Liễu Trung vào sân viện cho khách.

Liễu Trung chia phòng cho mọi người xong, Tần Uyển Uyển lén lút nhìn Giản Hành Chi, nhớ tới đối thoại lúc nãy cứ cảm thấy Giản Hành Chi nên nói gì đó với nàng, nhưng Giản Hành Chi không mở miệng, lòng nàng nghẹn đến bức bối, lên không được, xuống không xong.

Thấy từng người tạm biệt muốn về phòng, Tần Uyển Uyển không nhịn được định mở miệng nói gì đó, bỗng nghe Mai Tuế Hàn xoay quạt nhìn cây cối tiểu viện, cất tiếng khen ngợi: “Cảnh sắc Giang Nam thật là độc đáo.”

Giản Hành Chi nghe thế, đi thẳng vào phòng, đóng sầm cửa lại.

Tất cả mọi người đều bị hành động của y làm hết hồn, cả đám nhìn sang Tần Uyển Uyển theo bản năng.

Tần Uyển Uyển ngây người, giọng không dễ chịu mấy: “Nhìn ta làm gì, đâu phải ta đập cửa.”

Nói xong, nàng bước vào phòng mình, cũng đóng sầm cửa lại.

Thúy Lục và Tạ Cô Đường nhìn về phía Mai Tuế Hàn, cây quạt của Mai Tuế Hàn chỉ sang phòng Tần Uyển Uyển: “Hay là ta đi an ủi một phen?”

“Không cần!” Thúy Lục lập tức lên tiếng, quay đầu nhìn Tạ Cô Đường: “Lão Tạ, cậu để ý hắn cho kỹ.

Nhất định phải để Mai công tử ngủ một giấc thật ngon, mau chóng trị khỏi chứng mất trí nhớ của hắn.”

“Đa tạ Thúy Lục cô nương quan tâm.”

Mai Tuế Hàn mỉm cười, ung dung bước vào gian phòng xa nhất trong sân viện.

Tần Uyển Uyển vào phòng, rót cho mình một cốc nước lạnh.

38 thấy nàng khó chịu, tức giận nói: “Làm gì phải nhịn, đi mắng y đi!”

“Không đi.” Tần Uyển Uyển ngồi lên giường tĩnh tọa, nghiêm mặt, lạnh nhạt nói: “Người ta nói sai cái gì? Chẳng phài nói y và Mai Tuế Hàn không có gì khác nhau sao, đúng là không có gì khác nhau, ta có gì mà phải nhịn? Lại cần gì mắng y?”

Lời này làm 38 á khẩu, nó lắp bắp: “Tên… tên đàn ông này nói chuyện chẳng lựa lời, đúng là không đáng tin.”

Tần Uyển Uyển không để ý tới 38, nhắm mắt tĩnh tọa.

Chẳng bao lâu sau, nàng nghe thấy cách vách mở cửa, dường như là đi ra ngoài.

Lòng nàng chộn rộn, nhắm mắt ngồi trên giường nhập định rất lâu nhưng cũng không nhập định được.

38 ngẫm nghĩ, thở dài: “Cô cũng đừng giận dỗi với y, chắc chắn là y uống giấm…”

“Nói năng cẩn thận.” Tần Uyển Uyển cắt lời 38, giọng điệu điềm tĩnh: “Ta và y là quan hệ gì? Y có gì mà uống giấm?”

38: “…”

38 thấy Tần Uyển Uyển chẳng đả động gì, suy nghĩ nói: “Nếu đã không có gì để giận, với tư cách một tiểu đội, ít nhất cô cũng phải nói một tiếng với y chuyện xảy ra tối nay, để y có chuẩn bị chứ?”

Tần Uyển Uyển không nói, 38 khẳng định: “Quả nhiên lòng cô đang giận dỗi y, dỗi đến chẳng màng đại cục.

Cô nói xem cô có khác gì y…”

“Được rồi.”

Tần Uyển Uyển bị 38 léo nhéo đến phiền, nàng cắt lời nó rồi đứng lên, lưu loát nhảy ra ngoài cửa sổ tìm người.

“Nói xong chính sự liền trở về.”

***

Tần Uyển Uyển lần theo khí tức của Giản Hành Chi đến phía sau núi, Giản Hành Chi đang luyện kiếm trong rừng.

Kiếm khí cường thịnh, trường kiếm dẫn nguyệt.

Tần Uyển Uyển đi đến cánh rừng chợt thả chậm bước chân.

Giản Hành Chi biết nàng đến nên cũng không lên tiếng.

Tần Uyển Uyển đứng một bên, nghiêm mặt nói chuyện công: “Thật ra hôm nay Bạch Vi có nói vài lời trong ảo cảnh, nhưng ta chưa nói cho người khác.”

“Ờ.”

Giản Hành Chi vừa luyện kiếm, vừa bình tĩnh trả lời: “Ta nghe rồi.”

“Người nghe thấy?”

Tần Uyển Uyển kinh ngạc ngẩng đầu.

Giản Hành Chi lạnh nhạt đáp: “Ta luôn ở bên ngoài c.h.é.m kết giới, ngay sau khi nàng vào, ta đã đến.”

“Vậy Mai Tuế Hàn…”

Tần Uyển Uyển nhíu mày, không hiểu vì sao Mai Tuế Hàn lại tiến vào trước.

“Ngay lần đầu tiên ta c.h.é.m đứt kết giới, hắn thừa cơ vào trước.”

Giản Hành Chi giải thích, Tần Uyển Uyển chợt hiểu, lờ mờ nhận ra y không vui chuyện gì, nhưng lại không rõ ràng lắm.

Thế nhưng nhìn gương mặt thối này của Giản Hành Chi, nàng chẳng muốn nói thêm câu nào, chỉ bảo: “Nếu người đã nghe, vậy hẳn biết Bạch Vi và Liễu Y Y kết thù có lẽ là vì Lận Ngôn Chi, cho nên không chừng năm đó Bạch Vi đã gặp phụ mẫu ta, ắt hẳn Lận Ngôn Chi tới Liễu gia cũng đã xảy ra chuyện gì.”

“Ờ.”

“Còn có Đạo nghìn kiếp hóa mộng ấy, Tố Đàn Âm phi thăng hơn hai trăm năm trước, ta cũng ra đời hơn hai trăm năm trước.

Ta đoán có lẽ hai người chúng ta có quan hệ, không chừng cô ấy là kiếp trước của ta.”

Nghe vậy, Giản Hành Chi hờ hững liếc nhìn nàng, Tần Uyển Uyển bỗng nhiên cảm thấy hơi ngượng ngùng.

Nếu loại cao thủ đỉnh cấp một mình chiến một Tông như Tố Đàn Âm là kiếp trước của nàng, nàng cũng cảm thấy hơi nóng mặt, bèn giả vờ bình tĩnh giải thích: “Ta cũng không dám chắc.

Ta biết ta và Tố Đàn Âm khác biệt rất lớn, ta chỉ nói ra một khả năng thôi, không phải người nói mọi thứ trên đời đều là nhân quả sao? Hẳn ta cũng không vô duyên vô cớ đi tới nơi này, đúng không?”

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 396: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt