Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 425: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Ta?”

Liễu Phi Nhứ cười lớn: “Ta là trưởng bối của ngươi, Đại tiểu thư Liễu thị ——”

Liễu Phi Nhứ vừa nói vừa bay lên trời, vung tay, vô số bươm bướm bay về phía Thúy Lục, quát lớn: “Liễu Y Y!”

Nói xong, bươm bướm quấn lấy toàn thân Thúy Lục, Thúy Lục giơ tay đ.ấ.m một cú mang theo ánh lửa, đập mạnh vào vòng tròn tạo ra từ bươm bướm.

Phấn bướm rơi lên người Thúy Lục, lửa của Thúy Lục đốt bươm bướm, quyền đ.ấ.m cước đá về phía Liễu Phi Nhứ.

Mỗi một đ.ấ.m của nàng ta đều là thiên hoả giáng xuống, trong nháy mắt Liễu thị bốc cháy khắp nơi.

Liễu Phi Nhứ và Thúy Lục đánh nhau túi bụi, Thúy Lục dồn hết sức lực vào ngọn lửa, đ.ấ.m một cú lên người Liễu Phi Nhứ, rồi đ.ấ.m liên tiếp nhiều cú lên thớ thịt, phút chốc tung cả trăm quyền, cuối cùng đá Liễu Phi Nhứ thẳng lên trời, xoay người đáp xuống, quỳ một gối dưới đất, thở hồng hộc.

Nàng ta quỳ gối dưới đất, loáng thoáng nhìn thấy sợi tơ trên nắm đ.ấ.m của mình, giống như viền vảy bướm, lại giống như sợi chỉ mỏng quấn quanh toàn thân.

“Cô đánh rất giỏi phải không?”

Giọng của Liễu Phi Nhứ xuất hiện sau lưng Thúy Lục, Thúy Lục quay đầu lại vung một đấm, bổ nhào về phía ảo ảnh.

Giọng nói của Liễu Phi Nhứ lại truyền từ bên cạnh tới: “Có có từng nghe nói sở trường thật sự của Liễu thị là thuật phong ấn chưa?”

Thúy Lục quay đầu, một luồng pháp quyết đánh thẳng về phía Liễu Phi Nhứ, lần này rõ ràng động tác của nàng ta chậm hơn nhiều, hình như có gì đó đang lôi kéo toàn thân nàng ta.

“Cô chưa từng gặp…” Giọng của Liễu Phi Nhứ xuất hiện trên đầu Thúy Lục, lần này Thuý Lục mới thấy xung quanh tám phương và trên đầu nàng ta đều là Liễu Phi Nhứ đang đứng.

Liễu Phi Nhứ giơ tay nhẹ nhàng đặt lên môi: “Ta sẽ cho cô thấy cái gì là thuật phong ấn thật sự.”

Tiếng vừa dứt, vô số tơ vàng sáng rực trên người Thúy Lục, đột ngột siết chặt nàng ta, Liễu Nguyệt Hoa hô to: “Đợi đã!”

Sắc mặt Thúy Lục đại biến, linh lực khổng lồ bùng nổ khắp người nàng ta, kim tuyến và linh lực nàng ta đối kháng nhau.

Cũng chính ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc, đỉnh đầu vang lên tiếng ngươi văng vẳng: “Á á á, chậm một chút, chậm một chút, đừng nhào lên!!!”

Tất cả ngẩng đầu theo bản năng, nhìn thấy một con Kiếm long xuất hiện từ hư không, quang kiếm chiếu sáng đất trời, lao xuống như sao băng!

Tần Uyển Uyển ôm chặt Giản Hành Chi, cùng lao xuống với y, cảm giác tốc độ nhanh đến nỗi nàng không thể nào điều khiển hành động của mình.

Bọn họ vốn còn đang ở ngoài trăm dặm, thoắt cái đã nghe một tiếng nổ “ầm”, mấy vạn thanh kiếm đồng loạt cắm xuống Liễu thị, kiếm linh đuổi theo tà khí càn quét tứ phương.

Liễu Nguyệt Hoa giơ tay ngăn cản xung lực cực mạnh, đợi bên cạnh dừng huyên náo mới bỏ tay áo xuống, cùng với Thúy Lục sững sờ nhìn ba người đột ngột xuất hiện.

Cả ba đều đầu tóc lộn xộn, áo quần tả tơi, trông như lưu dân trở về từ vùng chiến loạn nào đó.

Giản Hành Chi ngăn trước mặt Tần Uyển Uyển, cầm kiếm, lạnh mặt nhìn Thúy Lục m.á.u me đầy mình đang ngớ người, lạnh giọng hỏi: “Liễu Phi Nhứ đâu?!”

“Ta…”

Giọng của Liễu Phi Nhứ truyền từ dưới đất lên.

Giản Hành Chi tóm lấy Tần Uyển Uyển, đồng thời nhảy ra sau cùng lúc với Tạ Cô Đường, nhìn người đàn ông lưng cắm đầy kiếm, gian nan bò từ dưới đất lên.

“Giản Hành Chi…”

Lưng Liễu Phi Nhứ cắm chi chít kiếm, mặt mày lấm lem, lảo đảo đứng dậy.

Ả nhìn chằm chằm Giản Hành Chi, nở nụ cười quỷ dị: “Rốt cuộc ngươi… trở về rồi.”

Giản Hành Chi nghe nói thế, kiếm trên tay giơ lên, quay đầu căn dặn Tần Uyển Uyển: “Nàng xử lý ma chủng, Tạ Cô Đường cứu người.”

Tần Uyển Uyển gật đầu, Giản Hành Chi quay đầu nhìn Liễu Phi Nhứ.

Y giơ tay lướt qua lưỡi kiếm, nhảy một cái lên cao.

Lúc y xoay người, giọt m.á.u b.ắ.n tung tóe, văng lên tất cả những người trong tộc Liễu thị.

“Đi ở do ta, sinh tử do trời.”

Tiếng vừa dứt, ánh sáng xanh trên người những tu sĩ khác nhau bùng lên tận trời, cơ thể tu sĩ mang ánh sáng xanh bị chiếu trong suốt, ma chủng chuyển động phát quang trong ngực.

Tần Uyển Uyển không hề do dự rút kiếm, quang kiếm c*m v** ma chủng, lấy sức sống từ kiếm bảo vệ tính mệnh, đồng thời nổ tung ma chủng.

Liễu Phi Nhứ biến sắc, toàn thân chấn động, kiếm bay từ trên người ả ra, nhắm về phía Giản Hành Chi.

Giản Hành Chi lạnh mắt nhìn lướt qua động tác của ả, kiếm quay ngược lại quét ngang đầu ngón tay thả bươm bướm của Liễu Phi Nhứ.

“Đánh thì đánh đi.” Kiếm khí của Giản Hành Chi lia qua cổ ả, Liễu Phi Nhứ vội vã né tránh, nghe y mở miệng ghét bỏ: “Lòe loẹt.”

Liễu Phi Nhứ nghe vậy đỏ mặt, gian nan né tránh mũi kiếm của Giản Hành Chi, chỉ thấy Giản Hành Chi quét kiếm qua hết lần này đến lần khác.

Kiếm của y không hề có chút do dự, mang theo linh lực dồi dào, so với lúc y đi thì càng tinh tiến hơn nhiều.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 425: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt