Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 439: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tạ Cô Đường ngồi ở mép thuyền uống rượu một mình, thấy Giản Hành Chi tới, y mỉm cười quay đầu: “Uyển Uyển đang tức giận gì à?”

“Ta và nàng đánh cược đấy mà.” Giản Hành Chi bước tới mép bàn, nhét Thúy Lục vào tay áo, ôm Nam Phong vào lòng, bưng rượu ngồi bên cạnh Tạ Cô Đường.

“Đánh cược gì?” Tạ Cô Đường tò mò.

Giản Hành Chi uống một ngụm rượu, quay đầu nhìn y: “Đánh cược cậu và Thúy Lục có đi cùng chúng ta đến Vô Tương Tông hay không.”

Tạ Cô Đường ngây người, lá sen bên bờ ngăn che ánh trăng, Giản Hành Chi ngẩng đầu nhìn lá sen: “Ta và Uyển Uyển nói nếu các người chịu đi, chờ các người phi thăng, ta mời cậu làm phù rể, Thúy Lục làm phù dâu.”

“Ngài…” Tạ Cô Đường nghe vậy, bất giác nắm chặt chén: “Hành Chu đã nói …”

“Ta không tin.” Giản Hành Chi quay đầu nhìn y: “Ta sẽ chỉ tin thứ mắt ta thấy, tai ta nghe.

Dù sao trong lòng ta, cậu là bằng hữu của ta.” Giản Hành Chi trêu chọc y: “Cho nên chuyện phi thăng này, ta khuyên cậu nên làm nhanh lên, đã mấy trăm tuổi rồi còn không phi thăng, cậu không mất mặt sao?”

Tạ Cô Đường không lên tiếng, y bình tĩnh nhìn Giản Hành Chi.

Thật lâu sau, y ung dung mỉm cười: “Phi thăng vốn không phải chuyện dễ dàng, mấy trăm năm phi thăng đã gọi là tuổi trẻ tài cao rồi.”

“ Nhưng có vài người ưu tú, không tới một trăm năm đã phi thăng rồi.”

Giản Hành Chi cảm khái: “Cậu còn phải cố lên.”

Tạ Cô Đường bóp chén rượu, duy trì nụ cười.

Một lát sau, y nói sang chuyện khác: “Hai người đến Vô Tương Tông làm gì?”

“Nghe nói Vô Tương Tông có một lão tổ thiếu niên?”

“ Đúng vậy.” Tạ Cô Đường gật đầu: “Vô Tương Tông lấy thuật bói quẻ vang danh thiên hạ, vô cùng thần bí, không ai biết vị trí thật sự của Tông môn bọn họ, bách tính vùng đất bọn họ cai quản đều chỉ có thể thông qua đốt hương cầu khấn để liên hệ với Tông môn.

Ta nghe nói người này có đôi đồng tử trời sinh, mặc dù tu vi chỉ Trúc cơ nhưng có một cặp mắt nhìn lén thiên mệnh, tiếc là tuổi thọ người này không dài.

Một nghìn năm trước, khi ở bên bờ vực sắp chết, hắn tính ra bản thân chín trăm năm sau có một luồng sinh cơ, vì thế hắn bảo người khác đóng băng mình lại.

Một trăm năm trước, đột nhiên hắn phục sinh, sau đó kết xuất ra một viên Kim Đan cấp chín bậc Thiên.

Mấy trăm năm nay, Kim Đan cấp chín bậc Thiên chỉ có ta, Thẩm Tri Minh, Quân Thù và vị lão tổ thiếu niên này kết thành.

Lúc kết Đan, lôi kiếp kinh động ba Tông bốn Thành mới khiến người khác biết được sự phục sinh của hắn, nhưng sau lần đó hắn lại không xuất hiện.

Nghe nói hắn mang dáng dấp thiếu niên, lúc đóng băng cũng chỉ mười sáu tuổi, không biết tên họ, mọi người chỉ gọi là ‘Lão tổ thiếu niên’.”

Tạ Cô Đường nói hết chuyện mình biết, đột nhiên nhận ra: “Các người đoán có thể hắn liên quan đến Tà Thần?”

Một trăm năm trước c.h.ế.t rồi phục sinh, mà Tà Thần lại không có thân xác…

Giản Hành Chi thấy y hiểu ra, gật đầu: “Không sai, cho nên chúng ta phải đi phạt ác giương thiện, trừ ma vệ đạo.

Cậu đi không?”

Tạ Cô Đường nghe vậy liền cười: “Đại sự như thế…” Y giơ bình rượu lên: “Cô Đường không thể chối từ.”

Vừa dứt lời, mặt hồ đột nhiên rúng động.

Lạc Hành Chu đột ngột bị đánh thức: “Sao thế? Động đất à?”

“Ngủ đi.” Giản Hành Chi trấn an Lạc Hành Chu: “Động đất thì cũng đã động xong rồi.”

Dứt lời, Giản Hành Chi quay đầu nhìn Tạ Cô Đường: “Nào, uống rượu đi.”

Đoàn người chơi đến nửa đêm, đợi đến ngày hôm sau, cả bọn vội vã chạy về Liễu thị.

Dưới sự trách mắng của Liễu Nguyệt Hoa, Lạc Hành Chu và Liễu Phi Sương thay đồ cưới, dựa theo quy trình bắt đầu chuẩn bị đón dâu bái đường.

Giản Hành Chi bỗng dưng bị kéo đi đón dâu với Lạc Hành Chu.

Mọi người náo nhiệt cả ngày, đón cô dâu đến đại sảnh.

Nhóm Giản Hành Chi đứng lẫn trong đám đông, nhìn Lạc Hành Chu và Liễu Phi Sương hành lễ.

Lần này là thành hôn chính thức, đám đông vô cùng vui vẻ.

Mọi người nhìn cô dâu chú rể lạy thiên địa, lạy cha mẹ, phu thê giao bái, cả hai đứng đấy nở nụ cười trong veo.

Ngay khoảnh khắc mọi người hô lên “Đưa vào động phòng ——”, một pháp quyết giống như thiên thạch giáng từ trên trời xuống, Liễu Nguyệt Hoa lập tức ra tay, nhưng Giản Hành Chi đã c.h.é.m một kiếm trước.

Mọi người nhìn thấy pháp quyết bị Giản Hành Chi c.h.é.m đứt, một hàng chữ vàng xuất hiện giữa không trung, giọng nói kỳ ảo của một thiếu niên vang vọng khắp bầu trời.

“Ma chủng hiện thế, Tà Thần tái xuất, loạn thế đến gần, Vô Tương Tông tiếp nhận ý chỉ Thiên Đạo, mời thiên hạ anh hào tham dự Đại hội Liên minh Tiên giới tại Vô Tương Tông, xây dựng lại Liên minh Tiên giới.

Mở, cuộc chiến săn ma.”

Lời này khiến người cả đại sảnh đều sửng sốt.

Một lát sau, Lạc Hành Chu phản ứng lại, nghiến răng mắng to: “Thông báo thì thông báo, cứ phải thông báo ở đại sảnh ta thành thân vậy hả?! Vô Tương Tông cái gì…”

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 439: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt