Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 488: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Ta dùng thần hồn khóa Tà Thần, linh lực vô dụng với ta.

Nàng và ta song tu, ta độ hết linh lực cho nàng, nàng có thể lên thẳng Độ Kiếp.”

Y ôm ghì lấy nàng truyền linh lực, giọng nói điềm tĩnh căn dặn: “Tâm trạng nàng bất ổn, lúc này không nên đột phá Độ Kiếp, chờ phụ mẫu nàng tới giúp nàng ổn định.”

Nàng không lên tiếng, nước mắt rơi xuống.

Bỗng nhiên nàng biết dù cho là hôn lễ cuối cùng này thì y cũng không phải đang thỏa mãn chính mình.

Y muốn ép khô chút giá trị cuối cùng của mình, mang tất cả tu vi cho nàng.

Nàng nghĩ rằng y muốn thỏa mãn tâm nguyện cuối cùng của bản thân, nhưng thời khắc này, nàng mới hiểu.

Nếu không phải vì phần linh lực này, có lẽ y sẽ không chịu để lại bất cứ vết tích nào trong cuộc đời nàng.

“Giản Hành Chi…”

Nàng ôm chặt lấy y, khóc nức nở.

Nàng không nói gì khác, chỉ cảm thấy tất cả đều dồn nén tại ngực, cuộc đời nàng chưa từng đau khổ và bất lực đến thế.

Nàng muốn giữ người này, nhưng nàng không làm được.

Nàng gào khóc, kêu tên y từng tiếng một.

Giản Hành Chi nghe thấy mà khó chịu, gạt tóc nàng, giọng trầm khàn: “Uyển Uyển.”

Y tựa vào vai nàng, truyền tất cả linh lực mạnh mẽ vào cơ thể nàng: “Nàng đừng sợ.

Tương lai, nàng chắc chắn sẽ sống thật tốt.”

Nàng sẽ đi qua con đường mà ta chưa từng đi, ngắm phong cảnh mà ta chưa từng ngắm, gặp người mà ta chưa từng gặp, có được tình yêu mà ta không có được.

Uyển Uyển.

Khoảnh khắc Tố Đàn Âm nở rộ là thứ rực rỡ và mỹ lệ nhất mà cuộc đời Lận Ngôn Chi từng thấy.

Mà tất cả những gì Tần Uyển Uyển trao cho cũng là thứ tuyệt đẹp xán lạn nhất mà cuộc đời Giản Hành Chi từng gặp.

“Hứa với ta.”

Tần Uyển Uyển không nói nên lời, nước mắt không ngừng tuôn rơi, linh lực chảy vào gân mạch.

Nàng cảm giác người này chỉnh đốn linh lực của nàng hết lần này đến lần khác, cả đầu óc nàng chỉ nghĩ ——

Nàng muốn giữ y lại, nàng làm thế nào mới có thể giữ y lại?

Tính mạng của y, kiếp nạn của y đều bắt nguồn từ Lận Ngôn Chi.

Bởi vì y là một hồn bốn phách của Lận Ngôn Chi, cho nên không ai ý thức được y là Giản Hành Chi, không ai xem y như một người độc lập.

Tất cả mọi người đều đang thực hiện kế hoạch trăm năm trước của Lận Ngôn Chi.

Giản Hành Chi không phải Lận Ngôn Chi, y là một phần của bán thần duy nhất, cũng là sinh vật duy nhất có thể giam giữ Tà Thần.

Bản thân Giản Hành Chi hùng mạnh cũng không có tác dụng.

Y không thể vào tiểu thế giới này là vì hồn phách y không hoàn chỉnh, thân thể y sẽ bị Tà Thần cướp đoạt.

Thân thể y càng mạnh, biến số Tà Thần càng lớn.

Nhưng nếu như… nếu như y là Giản Hành Chi thì sao?

Trong lúc linh khí bạo loạn, Tần Uyển Uyển chợt lóe lên một ý nghĩ.

Trong chớp mắt đó, vô số quỹ đạo sao lấp lánh trước mắt nàng, dường như nàng bắt được điều gì đó.

Nếu như y là Giản Hành Chi, y là Giản Hành Chi nguyên vẹn ——

Y không phải một hồn bốn phách, y là ba hồn bảy phách nguyên vẹn, y sẽ không bao giờ là một vật chứa, một công cụ nữa.

Y có kiếm của chính mình, có đạo của chính mình, y có đầy đủ năng lực vô hạn cận kề với thần!

Y có thể đi tới thế giới này, y có thể lấy thân phận của Giản Hành Chi kết thúc tất cả nhân quả!

Tinh tú rơi vào trong mắt nàng, vô số quỹ đạo sao đan xen, dường như nàng nhìn thấy một vì sao lao thẳng vào một vì sao khác, sau đó ầm ầm nổ tung giữa vũ trũ.

Không ——

Đây không phải số kiếp mà nàng muốn.

Nàng vươn tay về phía quỹ đạo sao.

Cũng chính lúc này, xung quanh đất rung núi chuyển, trời sao bên trên đại loạn.

Tất cả mọi người cùng ngẩng đầu, ngửa mặt nhìn trời, chấn kinh nhìn thiên tướng quỷ dị này.

Nàng muốn cứu một người định sẵn sẽ chết.

Trong mơ hồ, Tần Uyển Uyển ý thức được mình đang làm gì.

Nhưng nàng không quan tâm, Thiên Đạo thì sao, thiên mệnh thì thế nào.

Giản Hành Chi từng nói y không cho phép nàng yêu người định mệnh mà Thiên Đạo sắp đặt, y đã làm được.

Vậy hôm nay, nàng cũng không cho phép y c.h.ế.t theo mệnh trời sắp đặt, cớ sao lại không làm được?

Nàng muốn tranh với trời, tranh với mệnh, nàng muốn giữ người này lại!

Quỹ đạo sao lần lượt lướt qua mắt nàng, lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba…

Mỗi một lần đều đi vào tuyệt lộ.

Tần Uyển Uyển dựa lưng vào Giản Hành Chi, được y ôm trong lòng.

Y chỉnh đốn linh lực cho nàng, căn bản không nhận ra xung quanh xảy ra chuyện gì.

Lúc quỹ đạo sao rơi xuống lần nữa, lời Giản Hành Chi từng nói chợt lướt qua đầu nàng.

“Kiếm ý chủ sinh là kiếm ý gần với thần nhất.”

Kiếm ý của nàng là chủ sinh.

Một kiếm của nàng có thể ban sinh cơ cho người khác, cho Bạch Vi cơ hội sống lần nữa, vì sao nàng không thể cho Giản Hành Chi một luồng sinh cơ?

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 488: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt